2015/03/20

Tự dặn mình

rằng

..những thứ đã ràng buộc là không thể và không nên phá bỏ
..cần cân bằng mọi thứ, by your own self, Hương!!!!


rằng

..không gian riêng rồi cũng sẽ hoá thành quen, rồi sẽ mòn, sẽ sáo
..không có mợ, chợ vẫn đông, Hương à!!!!



20 March 15

2015/03/10

Dậy sóng

Anh chẳng thấy em đòi hỏi, đành hanh
Chỉ là chính em, lâu nay bỏ ngỏ..
Anh cũng có đôi lần cố
Vội vã bỏ em, chạy trốn chính anh

Nhưng em ơi!
Anh ngộ rằng mình không thể
Đánh mất em, đánh mất khoảng trời riêng
Đôi lúc anh tự hỏi "ta đang làm gì thế?"
Bất chấp!
Để níu giữ những phút giây mong manh..

Anh không mong một kết cục nào cả
Chỉ muốn trái đất tạm ngừng quay
Nhưng em ơi
Điều đó là không thể..
Anh là anh và em mãi là em!

08 March, 11:18pm



Hai phần ba mãi mãi không là đủ
Là trọn vẹn, là tất cả, là dành riêng
Ba phần tư dù có hơn một chút
Cũng không hẳn là những thứ em tìm
Anh là thế
Và em mãi mãi vẫn như thế
Đừng hỏi tại sao? Tiếp tục hay bỏ đi ..

Bởi anh đã làm tất cả có thể
Dành tặng em những buổi sớm tinh sương
Lời ân cần, và những đêm thức trắng
Những nhỏ nhặt chỉ mình em nhìn thấy
Đủ để em đánh thức ngày hôm qua
Vì anh đã làm tất cả có thể
Giữ vẹn nguyên, giữ tất cả và giữ em

Bởi vì em đòi hỏi, và đành hanh
Hoặc được tất, được cả hoặc bỏ hết
Lập lờ quá hay chẳng được như ý
Là bỏ ngang, là khó chịu, là ẩm ương
Dù lòng biết những đòi hỏi vô lý
Bởi vì em đòi hỏi, và đành hanh
Cần hơn thế, những dịu dàng...của riêng

Đừng hỏi tại sao? tiếp tục hay bỏ đi
Không cái kết nào như em muốn
Không cái kết nào trọn vẹn cho cả hai..


08 March, 6pm.


Biển gầm hét, sóng bạc đầu xô đẩy
Đêm trầm ngâm, trăng treo mình buồn nghiêng
Rầm rì hát khúc tự tình đăm đắm
Mặc thả trôi theo sóng biển ngàn khơi

Người con gái với nỗi buồn đêm trước
Có còn vương giọt muộn phiền sáng qua?
Đêm đã tắt nhường ngày cho nắng mới
Dậy đi em, sao vẫn mãi buồn nghiêng?..

March 7, đêm

2015/03/06

Kẻo quên mất

Có những đêm dài hơn cả diệu vợi
Bởi trùng khơi những thứ đã-thành-tên
Cửa đã đóng sao gió vẫn mài miệt
Quyện vào nhau
Nỗi nhớ không-thành tên

16 Feb 15


Những lúc thua là khi em đang thắng
Thắng ai đây? Cuộc đời em hay chính là anh?
Ngã rẽ vắng
Lập lờ
Đổ về cùng một hướng
Chẳng tỏ đường đi
Sao em vẫn mải miết đuổi theo?

Gối lạnh vắng ôm giấc mộng lẻ bóng
Đêm nhoè em lấp đầy bằng nước mắt
Tủi hờn thay số kiếp đàn bà
Kiếp đa đoan
Thèm khát mùa say đắm
Nụ hôn riết
Và những ngày thở than.

Này em gái
Còn buồn chi, buồn mãi
Dậy mau thôi
Mặt trời đến mất rồi!

21 Feb 15



Khẽ khàng thôi kẻo đêm tỉnh giấc
Hững hờ nhé để tình đượm men
Quàng lấy em
Trong tia vội vã
Mắt kịp khô
Môi không khép

Tim anh vụn vỡ.

Vội làm chi, rồi cũng sớm tan tành
Mộng có hay, rồi cũng tỉnh sớm mai
Níu lấy nhau
Thêm dăm ba vài tiếng
Có gì đâu
Mà phải vội
Bỏ mình em...

-----------

Anh vội vàng ùa chạy
Như lá khô gió cuốn
Mê man trong nỗi đớn đau
Bỏ lại em
Quạnh vắng
Bơ vơ..

Nỗi nhớ dâng đầy..
Da diết
Mãnh liệt
Như bóp nghẹt tim anh

Mộng ước thoáng giây
Vỡ tan thành mây khói
Bến bờ nỗi nhớ
Cũng chỉ là giấc mơ

Cười lên em nhe
Dòng đời vẫn xoay
Anh vẫn thế ...
Vẫn mãi như thế
Một bờ vai
Chia sẻ
Những buồn vui ...

Hãy là em
như đã từng
em nhé !

Em từng nói
"Khoảng cách" chỉ ở trong suy nghĩ
Nhớ chốt chặt
Giấu kỹ
Hay lãng quên
Giữ ánh mắt, nụ cười thân thuộc ấy
Đừng khoác lên mình
bộ áo diễn đóng trọn vai

Hãy là em
như đã từng
em nhé !


 Feb 15


Giữa muôn nghìn vụn vặt xung quanh
Em có thấy dòng đời như chững lại?
Như lúc đợi đèn đỏ
Hay khi đoàn tàu băng ngang
Mọi thứ đứng yên trong vô tận
Trong tích tắc đồng hồ mải miết
Em kịp thấy anh tận nơi góc phố
ngóng chờ em?
Sao không gọi trước để hẹn nhau...

Giữa muôn nghìn vụn vặt xung quanh
Em bỗng thấy dòng đời trôi hối hả
Mặt trời vừa thức giấc
Đã chạy trốn về chái Tây
Sầm sập lướt qua nhau
Bàn tay anh kịp nắm?
Những khuôn hình tim em thở
Đập rộn rã thanh âm ngày đã qua..

March 15


Tình là cái chi chi?
Mà thương anh cay mắt
Mà thương em muộn màng

Một trưa vắng hanh hao
Dăm ba câu chuyện phiếm
Hỏi biết bao chữ tình?
Tình cờ
Tình nhạc
Tình bạn
Tình vu vơ
...
Xin anh chôn giấu hộ em chữ tình

March 15