2011/11/24

Even the cold November rains ..

---------------------------


Thật là may vì chẳng mấy người biết và để ý đọc blog này. Điều ấy thật là may mắn trong cái thế giới phẳng này. Ít nhất, đó cũng là cảm giác của sự bình-yên-tương-đối-tuyệt-đối. 


Do you need some time on your own? 
Do you need some time all alone?
Everybody needs some time on their own
Don't you know you need some time all alone?
 


Ừ đấy, hôm qua tự nhiên mò lại bài tủ ngày xưa một thời quằn quại NR để mà thả mình, để mà vừa nhớ vừa thương vừa tủi thân rồi lại vừa chán nản ... Chẳng biết làm cách nào để chạy thoát cái khỏi cái tình trạng dở người hôm nay... Don't you know you need some time all alone? .. À ừ, chắc là thế.. 






Source: internet


Tôi thèm đi, chỉ để mong mình sẽ quên hết, chẳng nhớ gì cả, chẳng hoài mong gì, và cũng chẳng vướng víu gì, dẫu chỉ 1-2 ngày. Tôi thèm một mình để tự mà ngẫm nghĩ xem mình sai ở đâu, đúng chỗ nào, tiếp tục sẽ phải bước tiếp làm sao, dừng hay đứng, tiến hay lùi, hay cứ làng nhàng ở giữa, cái trạng thái mà tôi một thời căm ghét đến sợ hãi. Tôi thèm tụ tập ở mọi cuộc vui, hòa mình vào đấy để chẳng phải tính toán gì cả, đám đông thế nào tôi thế ấy. Tôi thèm nham nhở tự ăn tự ngủ tự chơi tự lủi thủi một mình đúng như ngày xưa, không toan tính, không đợi chờ. Tôi thèm cái cảm giác được inspired, được get hyper, được chiều chuộng bản thân mình một cách vô độ, ...để không bị cái tâm trạng này đè bẹp và giết chết. 


Nothin' lasts forever and we both know hearts can change
And it's hard to hold a candle in the cold November rain



Bố đi xem tử vi, bảo tôi phải sống nhún nhường, phải sống hơi hơi giống là cái bóng một chút thì mới tốt cho tôi, và cho gia đình. Bố đi xem tử vi. Chuyện cũng hơi lạ. Bố dặn tôi sống kiềm mình lại, cũng là một sự kiện không bình thường? Đời đúng là cái vòng luẩn quẩn, hết logic hóa mọi việc lại đến duy tâm hóa những điều không nắm bắt được ... Vì bản chất Nothing lasts forever ... của mọi thứ quanh ta? 


Tôi bảo đi chùa, nhưng chưa đi được dù trong đầu đã nghìn lần mường tượng mình thế nào, làm gì ở chùa... Tôi dặn bố chồng, chị chồng, bố cúng cụ cho tôi, mà bản thân tôi thì chưa làm điều đấy. 

Mẹ bảo tôi nên duy tâm một tẹo và đừng gai góc quá. Mẹ thương con gái. Mẹ xót con gái. 




And it's hard to hold the candle, in the cold November rain ..




A struggling November 

2011. 

2011/11/15

The end of the journey is the start of another one .

---------------------------


My beloved,

It is still tough and difficult for me typing these words although 2 long weeks have passed. I find your presence every corners of the rooms, every time I see kids around, every moments I starts to write something ... In my Mac, in the notebook, in the book I am reading, in the CDs i am about to buy, in the dishes i cook, in everything i do, I see you around ..

I blamed myself for everything

I blamed myself for losing you

I blamed myself for being soo helpless

I blamed myself ..


You would be happier, you would be cuter and cuter.

Although you were the cutest one I have ever known. You were.


You are!


I loev you.

Forever.





Bye my TT >:D<




Nov 2011