tag:blogger.com,1999:blog-85756501182984726322024-02-07T11:21:19.146+07:00A piece of LoevCmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.comBlogger63125tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-23303019666726003032017-02-07T12:08:00.000+07:002017-02-07T12:08:08.797+07:00Sắp xếp <div style="text-align: justify;">
Vốn là người vô thần, dù đã không biết bao nhiêu lần tự dặn lòng cứ tin thử đi, cứ lắng nghe và chấp nhận mọi thứ đều có thể xảy ra, rằng nếu tin thì ắt Phật/Chúa hay đấng thượng đế trên cao là có tồn tại, có ít nhiều tác động đến con người hàng ngày đấy, thế nhưng đến tuổi đầu 3 rồi thì vẫn chỉ thắp hương vào dịp Tết, và chỉ biết "khấn" những câu rất chung chung mà không biết mình đang nhắn nhủ đến Ai. Vậy mà cuộc sống này mọi thứ cứ xoay vần dịch chuyển hệt như đã được định đoạt sẵn, làm tôi có những lúc run rẩy sững sờ không biết mình phải xoay sở thế nào đây khi mình cứ cố gắng theo hướng Đông còn có Ai Đó đã xếp đặt mọi chuyện theo hướng Tây tự lúc nào rồi, không xoay chuyển được. Bần thần, gục ngã rồi lại tự mò mẫm đứng lên, vẫn không biết phải bám víu niềm tin, hi vọng vào đâu nữa? Vào bản thân mình hay vào những Tồn Tại ngoài sự nhận biết của tôi? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đã từng rất tự tin, rồi thời gian, cuộc đời bào mòn từng chút một, cho dù đã tự lấy tay lôi cổ mình đứng dậy, tiếp tục bước tiếp hiên ngang và ngẩng cao đầu, nhưng gai nhọn, đá dăm vẫn đầy trên lối đi. Mà nếu biết được cuối đoạn đường là bến bờ bình yên thì chắc bước chân của tôi mạnh dạn hơn, tôi cũng lỳ đòn hơn, bớt run lẩy bẩy mà khóc một mình hơn. Tệ nhất là giờ nước mắt toàn chảy ngược vào trong, chỉ có run rẩy là không kiểm soát được. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Chị bảo em dũng cảm lắm, là chị chị không dám làm. Trời ơi, chị ơi em là người nhát nhất quả đất này, em nhát lắm, ai đùa dọa cái là cũng giật mình, đi đường còi xe to cũng giật nảy nữa là. Chỉ rằng là có lẽ Ai Đó không cho em đi con đường hiền lành nhẹ nhàng, Ai Đó đã sắp xếp con đường toàn sỏi đá chông gai này. Chân em rướm máu đau lắm chứ chị, nhưng than ai bây giờ? Chíp hôi cần em. Bố Mẹ cần em phải cười vui mà đi tiếp. Bản thân em cũng cần em. Em mà gục thì ai sẽ thay em được. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mà cũng cảm ơn một người, đã "tôi luyện" em bằng rất nhiều đá gộc, nước lạnh trong một thời gian dài nên giờ em "chai đòn" rồi. Có đau có lạnh em vẫn toét miệng mà cười được. Chính mình là người chọn thái độ để tiếp tục sống mà. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ích kỷ? Chỉ nghĩ đến bản thân khi "chọn" lối đi này? Em không trả lời được. Em bị tim bị đầu hạ gục bằng câu hỏi này nhiều lắm rồi. Em không trả lời được. Em nghĩ là em có sai có đúng. Em vừa trách em vừa thương thân em. Em vừa giận vừa thương người ta. Xót xa hơn xát muối vào lòng ấy chứ. Em cũng chỉ là một người đàn bà đa sầu đa cảm thôi mà. Em có phải Magareth Thatcher đâu. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hai năm nay, em cố gắng lắm rồi. Em chẳng dám kêu ai. Mà em cũng chẳng biết phải kêu ai nữa. </div>
<div style="text-align: justify;">
Hai năm nay, em đuối sức dần rồi. Em vẫn tự động viên, dặn dò bản thân là phải cố, là phải hi vọng, mình cố gắng nhiều vậy ắt sẽ có lúc toại nguyện. Em chỉ sợ có Ai Đó đã xếp đặt mọi thứ rồi, và những cố gắng của em cũng sẽ chẳng đi đến đâu. </div>
<div style="text-align: justify;">
Hai năm nay, một quãng đường ngắn của 3x năm có mặt ở cõi đời này, nhưng sao dài đằng đẵng vậy chứ. </div>
<div style="text-align: justify;">
Hai năm nay, em tìm mãi định nghĩa của hai chữ BÌNH AN. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Ai Đó ơi, nếu thật sự Người đã sắp xếp mọi thứ, xin hãy cho con một dấu hiệu để con biết nên tiến hay dừng mọi thứ. Giả như Người đã báo hiệu cho con rồi mà con lơ là không nhận biết được, xin hãy giáng thẳng vào đầu con một cú tát thật mạnh để con thoát u mê lỳ lợm, để con biết đâu là con đường của con. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Làm ơn,</div>
<div style="text-align: justify;">
Làm ơn, </div>
<div style="text-align: justify;">
Làm ơn đi. </div>
Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-72157635131427705432015-08-18T17:55:00.000+07:002015-08-18T17:55:28.490+07:00NT [1]<div style="text-align: justify;">
Trưa nắng, gác chân lên đống giấy tờ, bao quanh bởi Behind blue eyes của Limp Bizkit, Hạ bấm tin cho Huy. Những tin nhắn đầy nhung nhớ và cuồng si. Những tin nhắn mà từ trước đến giờ Hạ chưa từng nhắn cho ai, ngoại trừ cho Huy. Những tin nhắn mà Hạ không bao giờ nghĩ mình có đủ can đảm để bấm chứ đừng nói là để gửi cho một ai đó. Ấy nhưng mà Hạ vẫn nhắn đều đều cho Huy như vậy, và luôn hồi hộp đợi Huy trả lời mình, cũng với những cuồng si và điên dại ấy. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trưa nắng, thời gian có vẻ thong dong quá. Hạ nhịp chân gần hết bài hát mà vẫn chưa thấy điện thoại tít tít báo có tin nhắn mới. Nôn nóng, Hạ lại bấm tiếp, tin nhắn nối tiếp tin nhắn. Sự chờ đợi trong một buổi trưa nắng gắt thế này thật khó chịu. Dù biết có hàng nghìn lý do rất thích đáng cho sự chậm chạp trả lời này, nhưng thây kệ chứ, Hạ vẫn cứ khó chịu, vẫn cứ ran lồng ngực. Cứ tay vừa buông điện thoại chưa đầy chục giây, mắt đã lại liếc sang xem có tít tít không, cứ thế mà Behind blue eyes trôi tuột từ lúc nào không hay. Vươn vai uể oải, bắp tay mỏi nhừ nhắc Hạ nhớ lại buổi trưa hôm qua, cũng một trưa nắng gắt thế này, có người vắt kiệt Hạ đến từng centimet một, khiến từng thớ cơ trên người Hạ phải hoạt động như một buổi tập gym cường độ cao. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Trưa qua, cũng giữa cái nắng hanh gắt, Hạ và Huy, đan vào nhau như November Rain của Guns N' Roses, đầy cao trào và những hoang hoải không tên gọi, dài dằng dặc mà một khi đã nghe là không thể dứt. Tiếng trống dồn dập thúc từng cơn như khi Huy mướt đẫm mồ hôi trên Hạ, tiếng piano khắc khoải và day dứt như tiếng thở đứt quãng của Hạ, hay đoạn solo guitar đầy ma mị trên nền nhạc giao hưởng trầm hùng với tiếng hát khàn đặc của Slash như những dạt dào bản năng mà cả hai đang bấu nuốt lấy nhau, trên tiếng rên không thoát lời của Huy, những vết xước dài trên lưng Huy mà thủ phạm chính là đôi bàn tay thon muốt của Hạ. Quyện vào nhau. Xiết lấy nhau. Cùng dìu nhau qua những cung bậc cảm xúc mà cả hai cùng chưa từng nếm trải. Như dòng sông đổ ra biển, như mây đen thì trĩu mưa, như đói thì phải ăn, khát phải uống, Huy ùa vào Hạ, Hạ trải lòng cho Huy. Họ không còn biết trời đất bên ngoài đã chuyển mưa giông. Sấm chớp giật lóe góc trời. </div>
<br />
<br />
(5:51pm 18/8/15)<br />
<br />Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-43521264749326803332015-08-03T13:22:00.003+07:002015-08-03T13:22:45.528+07:00Ran quá <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://i171.photobucket.com/albums/u305/zhoep/rain-3.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="http://i171.photobucket.com/albums/u305/zhoep/rain-3.gif" height="320" width="247" /></a></div>
Có những ngày thấy lồng ngực ran quá, thấy mình chỉ muốn khóc. Mà đời tệ quá, đến khóc cũng không cho người ta cơ hội để khóc, cứ cuốn người ta vào cái vòng xoáy bất tận của hàng tá thứ không đầu không đũa..<br />
<br />
Có những ngày em mong ai đó cố mà hiểu cho em. Em đâu mạnh mẽ đến độ có thể mở lời...<br />
<br />
Có những ngày em mệt lắm. Em cũng chỉ là phụ nữ thôi mà.<br />
<br />
Có những ngày, Bon Jovi chỉ làm tim em thêm rã rời..<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
Tháng 08 rồi. <br />
<br />Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-4560276112856695782015-07-27T15:43:00.001+07:002015-07-27T15:43:15.541+07:00Hơn một tháng ..mới chỉ hơn một tháng thôi, từ entry cũ, mà sao thấy thời gian chậm quá, đằng đẵng tưởng như đã qua một mùa giông bão...<br />
<br />
..vẫn không khác gì mấy, em vẫn nhập nhằng trong đám tơ nhện, mãi không tìm được lối ra. hết lần này đến lần khác, cứ ngỡ thoát được rồi, lại bị níu, bị giữ lại bởi những sợi tơ đã cũ. em yếu mềm và đàn bà quá.<br />
<br />
..và cũng chẳng biết sẽ đi đến đâu, thế nào.<br />
<br />
em ơi, tháng 7 đang dần qua...<br />
<br />
<br />
<br />
(có những buổi chiều u mê quá, nặng nề quá)Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-64211632203699075752015-06-26T14:17:00.000+07:002015-06-26T14:17:23.159+07:00Rồi sẽ ổnMạnh mẽ lên em. Cố lên em. Tắt hết nhạc đi em. Em cần nghỉ ngơi. Em cần nghỉ ngơi. Em cần nghỉ ngơi. Em cần. Em cần. Em cần. Em thật sự cần, em à.<br />
<br />
"Gắng" lên em.<br />
<br />
Em thương em quá, em thương em quá, em thương, thương lắm... Em biết làm thế nào? Em biết làm sao? Em phải tự đứng lên. Em phải như vậy.<br />
<br />
Tắt nhạc là được, nghen. Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-17502600214674848342015-06-15T15:21:00.001+07:002015-06-15T15:21:51.337+07:00Mùa mưa đã tới <br />
..tới thật rồi đấy. Mong mãi. Mà tới không đúng lúc. Như trêu ngươi nhau vậy.<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWotOXoTeJ0yz9HcDN58vyenyShJDnDDrOTppekAcEPMkU7ZuKgvxQgsDEk78v6E7mOl5yAro2Ar_MU_X2m_nvgMIrVWgMgUC9iEk_seUcbrCwCCEDre-4vACY-fC2PVNFmWaSGyJNsyY/s1600/DSC_0282.JPG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="132" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjWotOXoTeJ0yz9HcDN58vyenyShJDnDDrOTppekAcEPMkU7ZuKgvxQgsDEk78v6E7mOl5yAro2Ar_MU_X2m_nvgMIrVWgMgUC9iEk_seUcbrCwCCEDre-4vACY-fC2PVNFmWaSGyJNsyY/s200/DSC_0282.JPG" width="200" /></a></div>
<br />
<br />
Đêm hết rồi. Tàn mộng mị<br />
Ta hết rồi. Tan mỏi mòn<br />
Thôi không mong nhớ<br />
Đợi chờ mãi<br />
Mùa trăng rơi<br />
Bủn rủn một mùa yêu. <br />
<br />
<br />
Sáng vẫn nắng, chiều trời tối, ngày rồi tàn, ta về thôi.<br />
Damn it, những ngày giông bão của em đâu? Dây cầu vồng của em đâu? Sao không buộc nhau lại, bằng một sợi dây.<br />
<br />
<br />
(đxrm mùa mưa 2015)<br />
<br /><br />
<br />
<br />Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-61320667443062791592015-06-11T17:28:00.000+07:002015-06-11T17:28:31.592+07:00Đau đầu<div style="text-align: justify;">
Lời nói nhẹ tựa mây mà sao có sức mạnh nghìn tấn ????? </div>
<div style="text-align: justify;">
Cần gì? Cần gì? Cần gì đây em ơi?? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em làm gì được nữa đây khi lòng em tổn thương thảm hại, khi em đau cùng một nỗi đau hàng đêm, khi em cười rổn rảng mỗi buổi ở công ty... Cái giẻ rách, ừ, nó giống lắm, cái giẻ rách. Tại sao lại như thế? Ai bảo là em tồi tệ hả em? Ai? Ai chứ? Mà em tệ thật mà, cái đứa gì mà tệ, tệ ghê gớm, tệ ghê gớm... Ai mà chịu nổi em nữa chứ? Còn ai khác nữa không? Có khi nào yêu thương là giết chết cái tôi của nhau, đè nát bét giấc mộng con của nhau, vùi chôn đi cái riêng của nhau, để hai cái riêng chỉ còn lại một cái chung? Phải không? Có phải không? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em có đáng bị thế không? Hay cũng tại em, viển vông quá, lắm mộng mơ quá, mà toàn những thứ giẻ rách vớ vẩn, không đem ra ăn được, không đắp lên người được?? Em. Tại em phải không? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Có những ngày, em chỉ ước mình được phép trốn khỏi cái mớ giẻ rách này, trốn đi xa, tắt hết điện thoại. Ôi, nội tại trong cái suy nghĩ nó cũng đã thể hiện rõ con người em rồi kìa, em "được phép" thì em mới dám trốn kìa. Ôi, từ bao giờ mà mọi thứ cảm xúc nó biến thành sự sợ hãi, đề phòng, sự khép nép đến đáng thương thế này??? Từ bao giờ em sợ, em sợ vô cùng. Em biến mình thành cái bóng, dật dờ, lãng đãng bình an qua ngày. Chẳng phải đó là cái đích em hướng tới sao?? Em cần gì nữa em ơi?? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Người quyết định là em, sai đúng gì em cũng sẽ can đảm mà nhận nhé. Em đã cố gắng suốt 5 năm rồi, thương em lắm, thương lắm, em ơi. Sai-Đúng âu cũng chỉ là khái niệm, trong cái Sai có cái Đúng, mà trong cái Đúng có cái Sai mà. Em ơi đừng sợ. Đây không phải là cái huông. Không phải, không phải mà em... Mọi chuyện khác xưa nhiều lắm rồi em, người lớn bây giờ cũng văn minh hiện đại và mở lòng nhiều hơn với những chuyện như thế này mà. Em ơi, thương em xiết bao. Em ơi. Em ơi. Em không một mình đâu. Em nghen. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em có được phép sống cho em không? Ai đó bảo em chưa bao giờ biết hy sinh, lúc nào cũng đòi cho mình, vì mình là trước hết. Có chăng điều đó đúng quá, hả em??? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em có được phép sống cho em không? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em có được sống là chính em?? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em có được là chính em????</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Em. Em. Em. Em ơi. Cố lên. Mạnh mẽ lên. Can đảm lên. </div>
Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-39209482656035810522015-06-08T15:17:00.002+07:002015-06-08T15:17:23.478+07:00Tháng Sáu Khi những trưa hè bỏng rát dần nhường chỗ cho bầu trời hơi chút âm u, mây nhè nhẹ<br />
Khi làn gió mang hơi ẩm của nước đã thoáng đâu đó rất gần<br />
Rất gần ...<br />
Rồi chẳng mấy chốc, mưa sẽ nhoà phố, mưa ồn ào, mưa tuôn rơi vội vã, cuồng nhiệt mà ngọt ngào đến ngây dại...<br />
<br />
Và em lại lặng lẽ đi về. Trong mưa. Một mình.<br />
<br />
<br />
<br />
Mùa nắng nào rồi cũng qua thôi...<br />
Chỉ trái tim đỏ lửa là còn thổn thức mãi, còn ngập ngừng mãi không thôi.<br />
Một cơn ớn lạnh, chạy dọc giữa lồng ngực, đọng lại một cái nhói. Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-5332835686262585512015-06-03T05:16:00.000+07:002015-06-08T15:15:31.953+07:00Signs..Nhiều quá. Đang dần rõ từng ngày. Lạy Chúa. Nam mô a di đà Phật. Rồi sẽ ntn H ơi... Em ơi sao run rẩy quá... Mong lắm.<br />
<br />
<br />
(Things cannot be predicted sometimes..) Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-9056164686913729112015-05-18T17:05:00.002+07:002015-05-18T17:05:57.681+07:00Yêu<br />
<div style="text-align: justify;">
Sao chỉ một chữ đơn giản, mà khiến bao thế kỷ nay, không anh thợ hồ nào, hay bậc vĩ nhân nào thoát được khỏi vòng luẩn quẩn của nó? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Được gì? Mất gì? Nếu cân đong đo đếm, e là mất nhiều hơn được. Nhưng mà rồi có mấy ai để ý đến việc được mất, khi những cảm xúc lẫn lộn còn gọi không thành tên. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cứ giả vờ là 22+, là vô ưu vô lo vô tư lự nhưng sự đời có buông tha em đâu. Thôi khoác cái áo thật lên mà diễn với đời đi em. Thương quá thân phận những người đàn bà của tôi, thương quá đi thôi.. Tại sao vậy? Tại sao vậy? Sao lại mặc định phụ nữ là người phải hi sinh, hi sinh chẳng phải là "chết" sao? Sao phải vậy? Ôi những người phụ nữ của đời con, sao phải khổ vậy, sao phải nhận hết thiệt thòi về mình vậy? Vì lề thói suy nghĩ, vì định kiến xã hội, vì không dám bứng chân ra khỏi cái chốn bình an để mưu cầu hạnh phúc - mà không biết chắc có hạnh phúc nổi không hay sao? Rồi đến cuối những ngày tháng, mọi người giữ lại được điều gì? Con cháu hạnh phúc nhìn bố mẹ sống trọn vẹn đến đám cưới vàng đám cưới kim cương, hay những đêm con khóc vì nhìn thấy sự rạn nứt không biết tự lúc nào....</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Sao phải diễn đạt quá vậy, để khi sự thật sau sân khấu được phơi bày, nước mắt cũng không đủ để giải thoát những suy nghĩ vốn đã hằn sâu trong tâm khảm? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Có còn tồn tại một phép màu nào trong mỗi gia đình, hay đấy chỉ là chốn bình yên mỗi ngày qua...</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Vậy hoá ra tiểu thuyết chỉ dành cho trẻ con??</div>
Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-78437185049400353692015-05-05T16:33:00.001+07:002015-05-05T16:33:08.730+07:00Ăn dưa bở Ôi trời ơi, em ơi, lớn từng này rồi, cứ ngỡ mình dày dặn lắm, ngỡ mình giỏi giang cho lắm, mày tự đọc lại những dòng người ta viết đi kìa, lời từ chối khéo léo đến mồn một như vậy mà vẫn không nhìn ra à?? Vẫn cố tự huyễn hoặc mình rằng là lung linh lắm, là mê mải, đắm đuối lắm à???<br />
<br />
Cũng rõ như cơm ngày hai bữa, phở một bữa thôi mà. Ăn cơm nhiều thì ngán chứ có khỉ gì đâu em. Mở to mắt ra đi, ăn dưa bở ngấy chưa em ơi?<br />
<br />
<br />
<br />
Ôi em ơi, tự quàng lấy vai mình mà khóc đi em... Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-20050271217745238382015-05-04T17:18:00.001+07:002015-05-04T17:18:08.474+07:00Thị viết ----<br />
<br />
Những ngày tháng này, giọt cà phê sao chơi vơi quá, nỗi buồn sao chóng váng đến vậy, tình yêu ở đâu ở đâu ở đâu?<br />
<br />
Mụ mị thế em, khi em đã biết trước mọi con đường mọi ngã rẽ đều chẳng dẫn đến điều gì tốt đẹp cho em cả, mà sao em vẫn mụ mị vậy em? Em biết tim em cũng đâu có đập những nhịp đập dồn dập của ngày xưa, mà chỉ là đầu em nó chỉ đạo thế? Có phải cái đầu nó chỉ đạo không em?? Em ơi, em ơi, tình yêu dầu sao cũng chỉ là ảo vọng thôi mà. Em cũng biết thế rồi mà? Em đang làm gì, em cần gì, em muốn đạt được điều gì nữa sao? Em ơi, trả lời đi em..<br />
<br />
Cái em cần người ta cũng đâu cho em được. Em cũng biết thế mà. Em đâu chỉ cần những cơn men say tình ái đơn thuần, em cần sự độc tôn, em cần sự trọn vẹn, em cần những thứ của riêng em. Biết quá đi mà, ích kỷ chết cũng không thay đổi được. Đậu xanh rau má mía lau mía luộc, cái của riêng đó có mài ra mà nhấm nháp mà sung sướng mà hạnh phúc được không em? Hay chỉ để thoả mãn cái tôi to như cái đình của em mà thôi? Nói đi em, đối diện với cái đình làng ngạo nghễn của em đi. Em biết hết đấy, chẳng qua em cố tình không thèm chấp nhận nó, em vờ như em là một đứa chỉ cần yêu là không cần ăn không cần ngủ không cần âu yếm đến dại khờ. Không dễ thế đâu em, hai mươi hai cộng cộng cái xuân xanh nó đâm rễ vào em rồi, giờ sao mà bảo muốn đốn cây là đốn được ngay đâu? Em ơi, như thế thì được cái gì, mất cái gì, em chắc là người rõ nhất. Vậy sao em vẫn ngang vẫn ương vẫn tôn thờ cái đình của em đến vậy? Vất cho chó nó gặm đi em, để được sống nhẹ nhàng, được hít thở chung bầu không khí với mọi người, được hoang hoải những miền đắm đuối đi em...<br />
<br />
<br />
Làm sao, làm sao bây giờ hả em? Em lại vừa bê cái đình của em, tôn lên một nấc nữa rồi đấy, em vừa làm xong rồi đấy, em có thấy nhẹ nhõm không? Em có thấy thoải mái vui tươi hơn không?<br />
<br />
Things will be better mà em.<br />
<br />
(Dark Paradise, Lana Del Rey, May 2015)Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-28138289291833758522015-04-17T14:03:00.000+07:002015-04-17T14:03:29.955+07:00One dayYou've just realized that you were not the only one..<br />
.. that it could be simply mercy<br />
.. that it was not meant for you<br />
.. that if someone loev you they would not hurt you..<br />
.. that greed and selfishness were always there.. <br />
<br />
Mèng ơi, H ơi, sao nó mệt mỏi, sao nó dằn vặt, sao nó lại như vầy???<br />
<br />
Mèng ơi, chẳng lẽ sự-trọn-vẹn nó khó tìm kiếm vậy sao??<br />
<br />
Mèng ơi, hay tất cả đều là vì mày cả?? Vì mày mà ra thế này, chứ chẳng tại ai, vì sao hay cái gì cả đâu H. Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-77066041005124579672015-03-20T10:00:00.000+07:002015-03-20T10:00:57.243+07:00Tự dặn mìnhrằng<br />
<br />
..những thứ đã ràng buộc là không thể và không nên phá bỏ<br />
..cần cân bằng mọi thứ, by your own self, Hương!!!! <br />
<br />
<br />
rằng<br />
<br />
..không gian riêng rồi cũng sẽ hoá thành quen, rồi sẽ mòn, sẽ sáo<br />
..không có mợ, chợ vẫn đông, Hương à!!!!<br />
<br />
<br />
<br />
20 March 15Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-43255204399789775822015-03-10T11:05:00.002+07:002015-03-10T11:05:43.320+07:00Dậy sóng Anh chẳng thấy em đòi hỏi, đành hanh<br />
Chỉ là chính em, lâu nay bỏ ngỏ..<br />
Anh cũng có đôi lần cố<br />
Vội vã bỏ em, chạy trốn chính anh<br />
<br />
Nhưng em ơi!<br />
Anh ngộ rằng mình không thể<br />
Đánh mất em, đánh mất khoảng trời riêng<br />
Đôi lúc anh tự hỏi "ta đang làm gì thế?"<br />
Bất chấp!<br />
Để níu giữ những phút giây mong manh..<br />
<br />
Anh không mong một kết cục nào cả<br />
Chỉ muốn trái đất tạm ngừng quay<br />
Nhưng em ơi<br />
Điều đó là không thể..<br />
Anh là anh và em mãi là em!<br />
<br />
08 March, 11:18pm<br />
<br />
<br />
<br />
Hai phần ba mãi mãi không là đủ<br />
Là trọn vẹn, là tất cả, là dành riêng<br />
Ba phần tư dù có hơn một chút<br />
Cũng không hẳn là những thứ em tìm<br />
Anh là thế<br />
Và em mãi mãi vẫn như thế<br />
Đừng hỏi tại sao? Tiếp tục hay bỏ đi ..<br />
<br />
Bởi anh đã làm tất cả có thể<br />
Dành tặng em những buổi sớm tinh sương<br />
Lời ân cần, và những đêm thức trắng<br />
Những nhỏ nhặt chỉ mình em nhìn thấy<br />
Đủ để em đánh thức ngày hôm qua <br />
Vì anh đã làm tất cả có thể<br />
Giữ vẹn nguyên, giữ tất cả và giữ em<br />
<br />
Bởi vì em đòi hỏi, và đành hanh<br />
Hoặc được tất, được cả hoặc bỏ hết<br />
Lập lờ quá hay chẳng được như ý<br />
Là bỏ ngang, là khó chịu, là ẩm ương<br />
Dù lòng biết những đòi hỏi vô lý<br />
Bởi vì em đòi hỏi, và đành hanh<br />
Cần hơn thế, những dịu dàng...của riêng<br />
<br />
Đừng hỏi tại sao? tiếp tục hay bỏ đi<br />
Không cái kết nào như em muốn<br />
Không cái kết nào trọn vẹn cho cả hai..<br />
<br />
<br />
08 March, 6pm.<br />
<br />
<br />
Biển gầm hét, sóng bạc đầu xô đẩy<br />
Đêm trầm ngâm, trăng treo mình buồn nghiêng<br />
Rầm rì hát khúc tự tình đăm đắm<br />
Mặc thả trôi theo sóng biển ngàn khơi<br />
<br />
Người con gái với nỗi buồn đêm trước<br />
Có còn vương giọt muộn phiền sáng qua?<br />
Đêm đã tắt nhường ngày cho nắng mới<br />
Dậy đi em, sao vẫn mãi buồn nghiêng?..<br />
<br />
March 7, đêmCmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-47429856432435559532015-03-06T16:45:00.001+07:002015-03-06T16:45:51.582+07:00Kẻo quên mất Có những đêm dài hơn cả diệu vợi<br />
Bởi trùng khơi những thứ đã-thành-tên<br />
Cửa đã đóng sao gió vẫn mài miệt<br />
Quyện vào nhau<br />
Nỗi nhớ không-thành tên<br />
<br />
16 Feb 15<br />
<br />
<br />
Những lúc thua là khi em đang thắng<br />
Thắng ai đây? Cuộc đời em hay chính là anh?<br />
Ngã rẽ vắng<br />
Lập lờ<br />
Đổ về cùng một hướng<br />
Chẳng tỏ đường đi<br />
Sao em vẫn mải miết đuổi theo?<br />
<br />
Gối lạnh vắng ôm giấc mộng lẻ bóng<br />
Đêm nhoè em lấp đầy bằng nước mắt<br />
Tủi hờn thay số kiếp đàn bà<br />
Kiếp đa đoan<br />
Thèm khát mùa say đắm<br />
Nụ hôn riết<br />
Và những ngày thở than.<br />
<br />
Này em gái<br />
Còn buồn chi, buồn mãi<br />
Dậy mau thôi<br />
Mặt trời đến mất rồi!<br />
<br />
21 Feb 15<br />
<br />
<br />
<br />
Khẽ khàng thôi kẻo đêm tỉnh giấc<br />
Hững hờ nhé để tình đượm men<br />
Quàng lấy em<br />
Trong tia vội vã<br />
Mắt kịp khô<br />
Môi không khép<br />
<br />
Tim anh vụn vỡ.<br />
<br />
Vội làm chi, rồi cũng sớm tan tành<br />
Mộng có hay, rồi cũng tỉnh sớm mai<br />
Níu lấy nhau<br />
Thêm dăm ba vài tiếng<br />
Có gì đâu<br />
Mà phải vội<br />
Bỏ mình em...<br />
<br />
-----------<br />
<br />
Anh vội vàng ùa chạy<br />
Như lá khô gió cuốn<br />
Mê man trong nỗi đớn đau<br />
Bỏ lại em<br />
Quạnh vắng<br />
Bơ vơ..<br />
<br />
Nỗi nhớ dâng đầy..<br />
Da diết<br />
Mãnh liệt<br />
Như bóp nghẹt tim anh<br />
<br />
Mộng ước thoáng giây<br />
Vỡ tan thành mây khói<br />
Bến bờ nỗi nhớ<br />
Cũng chỉ là giấc mơ<br />
<br />
Cười lên em nhe<br />
Dòng đời vẫn xoay<br />
Anh vẫn thế ...<br />
Vẫn mãi như thế<br />
Một bờ vai<br />
Chia sẻ<br />
Những buồn vui ...<br />
<br />
Hãy là em<br />
như đã từng<br />
em nhé !<br />
<br />
Em từng nói<br />
"Khoảng cách" chỉ ở trong suy nghĩ<br />
Nhớ chốt chặt<br />
Giấu kỹ<br />
Hay lãng quên<br />
Giữ ánh mắt, nụ cười thân thuộc ấy<br />
Đừng khoác lên mình<br />
bộ áo diễn đóng trọn vai<br />
<br />
Hãy là em<br />
như đã từng<br />
em nhé !<br />
<br />
<br />
Feb 15<br />
<br />
<br />
Giữa muôn nghìn vụn vặt xung quanh<br />
Em có thấy dòng đời như chững lại?<br />
Như lúc đợi đèn đỏ<br />
Hay khi đoàn tàu băng ngang<br />
Mọi thứ đứng yên trong vô tận<br />
Trong tích tắc đồng hồ mải miết<br />
Em kịp thấy anh tận nơi góc phố<br />
ngóng chờ em?<br />
Sao không gọi trước để hẹn nhau...<br />
<br />
Giữa muôn nghìn vụn vặt xung quanh<br />
Em bỗng thấy dòng đời trôi hối hả<br />
Mặt trời vừa thức giấc<br />
Đã chạy trốn về chái Tây<br />
Sầm sập lướt qua nhau<br />
Bàn tay anh kịp nắm?<br />
Những khuôn hình tim em thở<br />
Đập rộn rã thanh âm ngày đã qua..<br />
<br />
March 15<br />
<br />
<br />
Tình là cái chi chi?<br />
Mà thương anh cay mắt<br />
Mà thương em muộn màng<br />
<br />
Một trưa vắng hanh hao<br />
Dăm ba câu chuyện phiếm<br />
Hỏi biết bao chữ tình?<br />
Tình cờ<br />
Tình nhạc<br />
Tình bạn<br />
Tình vu vơ<br />
...<br />
Xin anh chôn giấu hộ em chữ tình<br />
<br />
March 15 <br />
Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-14433716297076558492015-02-26T15:17:00.000+07:002015-02-26T15:17:56.967+07:00The heart wants what it wants<br />
<br />
-----<br />
<br />
Những ngày Tết dông dài với đủ cung bậc của cảm xúc từ run rẩy hồi hộp, hạnh phúc ngập tràn, thất vọng, mệt mỏi, sợ hãi vô ngần, lạnh lẽo cô đơn, hay rừng rực lửa cháy...<br />
<br />
Những ngày Tết Rym được tung tẩy ăn chơi từ mùa đông (không) lạnh, đến mùa hè (không) nóng, bạn được tung tăng chơi bời rất thích thú. Mỗi tội bạn vào giai đoạn chán ăn nên bạn như cái que tăm, bé xí xị xi.<br />
<br />
Những ngày Tết, may quá, cũng qua rồi..<br />
<br />
<br />
Có những ngày em ước gì mình có thể ôm trọn cả đêm đen..<br />
Có những ngày em run rẩy, anh có biết?<br />
Có những ngày em ước mình được là chính mình ..<br />
<br />
<br />
<br />
Feb 2015Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-50568740147435033652014-07-04T10:34:00.002+07:002014-07-04T10:34:26.714+07:00Dust in the wind I am in my world now. My own world.<br />
<br />
"All they are is dust in the wind"<br />
<br />
The day we were born in this world, we are destined to be dust. It was default. Nothing last forever, even the cold November rain.<br />
We live to breathe. We live to eat. We live to hurt and cause painfulness. We live to kill. The older we grow, the less wiser we become.<br />
<br />
I have got you in my life for real. The pains you caused to me was meaningless in consideration to the joyfulness and fullness you bring to me. I do and will love you enough to let you go and spread your wings to the far far sky. I do and will protect you enough to let you fall and stand up on your own. I do and will cry you a river seeing you growing up and being happy with your decisions. I do and will make you a fortune with all the books and music I have collected. I do and will be your partner when the world seems meaningless to you. I do and will with all my heart and my strength.<br />
<br />
Sometimes I trust no more on myself. Sometimes I don't believe I can break the comfort zone to do my things. Yet, for you I can.<br />
<br />
You need not to become a perfect human. No one can be. You live once, just make it meaningful and worthy for every seconds, my dear.<br />
<br />
<br />
It is July, 2014.<br />
<br />
<br />
When can I be Cmeo again? When..Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-35258521517006797672013-03-14T11:02:00.000+07:002013-03-14T11:02:10.688+07:00Once upon a time ..<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjAxpsZTj5K6eKl57oJPQmMgtDVQqvkOpEqJbBY0oUZ9ChdOAGg7tIGPdrKAvE6ycufyPlRosOs9lDZAp9uwtJxAfWgUa0B8PA6KWw7CpMY7dr_mAWE9EJiUwrFCqqElYDkVegcUl4b8v8/s1600/736027-12-1318428249368_large.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjAxpsZTj5K6eKl57oJPQmMgtDVQqvkOpEqJbBY0oUZ9ChdOAGg7tIGPdrKAvE6ycufyPlRosOs9lDZAp9uwtJxAfWgUa0B8PA6KWw7CpMY7dr_mAWE9EJiUwrFCqqElYDkVegcUl4b8v8/s1600/736027-12-1318428249368_large.jpg" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
My heart skipped a beat hearing the news. Not because of the information it brings, but the fact that I am the last one to know. AGAIN. :)<br />
<br />
Anw, congrats you two. You both were a big and important part of me.<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
March 2013<br />
Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-13283038649143467602013-03-13T08:33:00.001+07:002013-03-13T08:33:12.499+07:00Trường Sa - Hoàng Sa mãi mãi là của người dân Việt Nam ! <h3 class="post-title entry-title">
<i>Các anh, các chú chịu bao thiệt thòi, gian khổ thế, nhưng ở đất liền, vẫn có những sự thờ ơ, người dân bị cấm biểu tình, cấm tưởng nhớ ngày 14/3/1988, TẠI SAO? </i></h3>
<div class="post-title entry-title">
(trích blog của nhà báo <a href="http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2012/04/len-ao-bao-nam-roi-chong-mat.html" target="_blank">Mai Thanh Hải </a>. Cám ơn nhà báo về những bài viết không thể chân thật hơn, không thể sâu sát hơn và thực tế hơn về cuộc sống của lính đảo, về cuộc chiến không ngừng nghỉ của quân-dân bám đảo đối với kẻ thù muôn thuở - Khựa) </div>
<h3 class="post-title entry-title">
</h3>
<h3 class="post-title entry-title">
LEN ĐAO - BAO NĂM RỒI CHONG MẮT?..
</h3>
<div class="post-header">
</div>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgxYf7uc_9txcDUFs6HmtSt_zyw3qQNIcATz9xdk1h4dWXiRsT8jPPJVun6wmQJvGl0te4ToqXBLre2FxmJyZRwNCcHXLK_zXtDvWSeX66A5rERF2hdZcY0vi4IEo2OlHJY2pa0RiyvO1iy/s1600/IMG_0070+%28FILEminimizer%29.JPG" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgxYf7uc_9txcDUFs6HmtSt_zyw3qQNIcATz9xdk1h4dWXiRsT8jPPJVun6wmQJvGl0te4ToqXBLre2FxmJyZRwNCcHXLK_zXtDvWSeX66A5rERF2hdZcY0vi4IEo2OlHJY2pa0RiyvO1iy/s400/IMG_0070+%28FILEminimizer%29.JPG" width="400" /></a><i><u><b>Mai Thanh Hải</b></u>
- Ở nhiều đảo chìm ngoài Trường Sa, khách được lên thăm các vọng gác
trên nóc đảo, tinh ý sẽ thấy vài sợi dây ni lông chằng chịt trên chòi,
treo đầy những vỏ hộp, ống bơ và chiến sĩ trực canh, khi nào cũng nắm
tay lên sợi dây đó, nhất là khi trực canh ban đêm.</i><br />
<br />
<i>Lý do rất đơn giản nhưng cũng rất khốc liệt: Nếu trong trường hợp
địch đánh chiếm đảo, tiêu diệt chiến sĩ trực canh bằng súng bắn tỉa,
giảm thanh thì khi ngã xuống, ngón tay người lính vẫn kịp kéo dây, gây
tiếng động báo cho đồng đội...</i><br />
<br />
<i>Trên vọng gác của đảo đá Len Đao, bao năm nay cũng có những sợi dây ni lông treo đầy vỏ hộp, ống bơ như thế.</i><br />
<br />
<u><b>1/</b></u> Đảo Len Đao cùng với 2 đảo đá Cô Lin và Gạc Ma (Gạc Ma
hiện do Trung Quốc chiếm giữ trái phép) nổi như 3 cạnh của hình tam
giác, có vị trí đặc biệt quan trọng trong việc đảm bảo đường tiếp tế của
Hải quân Việt Nam cho các điểm đóng quân trên quần đảo Trường Sa.<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgF1PIcSEUXeMGOBSe_ozmnbnTv4IRJ7txTjtzDdsEMLavRL9v8PjTeHuflDXUQx-wvKJzAuVzM6ZOfeFsLo0aEcXaNdN74Sl1uf2JFLkjKBG8w7kxmDMcrOurILgmrtTkQ6k3BeFUqdKOj/s1600/4646689100_94c6e5bf1c_o.jpg" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="275" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgF1PIcSEUXeMGOBSe_ozmnbnTv4IRJ7txTjtzDdsEMLavRL9v8PjTeHuflDXUQx-wvKJzAuVzM6ZOfeFsLo0aEcXaNdN74Sl1uf2JFLkjKBG8w7kxmDMcrOurILgmrtTkQ6k3BeFUqdKOj/s400/4646689100_94c6e5bf1c_o.jpg" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Căn cứ và tàu hộ vệ tên lửa trực của lính Trung Quốc trên đá Gạc Ma</i></td></tr>
</tbody></table>
Len Đao nằm ở vị trí 90 45’ 40” độ vĩ bắc; 1140 21’ 50” độ kinh đông,
cách đảo Cô Lin 6,4 hải lý về phía Đông, cách đảo nổi Sinh Tồn 6,5 hải
lý về phía Đông Nam.<br />
<br />
Đảo được hình thành nhờ bãi san hô nổi có dạng hình tròn, đường kính khoảng 1,7 hải lý.<br />
<br />
Bề mặt tương đối bằng phẳng, khi thuỷ triều xuống thấp bãi san hô nổi
lên khoảng 0,5 m, khi thuỷ triều lên cao bãi ngập khoảng 1,8m chất đất
chủ yếu là cát và đá san hô.<br />
<br />
Bãi cát san hô quanh đảo lấy tâm là nhà lâu bền, cứ xoay một vòng là hết
một năm. Vào tháng 3, tháng 4 gió mùa Đông Bắc bãi cát dịch chuyển về
phía Tây Nam của đảo.<br />
<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: right; margin-left: 1em; text-align: right;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhoKAa6jEKcSRLPn8vdv4z00KmcRhtq-HFPUumJLaslW09Hz_xhNbn2O36sUJ8vaf7KG59-xrGXgjdfWUrB_hJkwnezsBdTrk5W-RuvdVI_3ol7wgYo4QmhrwkZViX-l6gIJhIHoe4ii0HL/s1600/IMG_6055+%28FILEminimizer%29.JPG" style="clear: right; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhoKAa6jEKcSRLPn8vdv4z00KmcRhtq-HFPUumJLaslW09Hz_xhNbn2O36sUJ8vaf7KG59-xrGXgjdfWUrB_hJkwnezsBdTrk5W-RuvdVI_3ol7wgYo4QmhrwkZViX-l6gIJhIHoe4ii0HL/s400/IMG_6055+%28FILEminimizer%29.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Tàu Hộ vệ tên lửa của Trung Quốc tại khu vực biển Gạc Ma - Len Đao</i> </td></tr>
</tbody></table>
Vào mùa gió Tây Nam bãi cát lại dịch chuyển về phía đông bắc của đảo.
Hàng năm bãi cát càng nhiều nên thềm san hô dần mất đi do vậy việc đánh
bắt hải sản của đảo gặp rất nhiều khó khăn.<br />
<br />
<u><b>2/</b></u> Nói đến Len Đao, không thể không nhắc đến Chiến dịch Bảo vệ chủ quyền năm 1988 (CQ-88) của Quân chủng Hải quân.<br />
<br />
Những người lính biển vẫn nhớ: Ngày 12/3/1988, tàu HQ-605 thuộc Lữ đoàn
125 do Thuyền trưởng Lê Lệnh Sơn
chỉ huy, được lệnh từ đảo Đá Đông đến đóng giữ đảo Len Đao, trước 6 giờ
ngày 14/3/1988. Sau 29 tiếng hành quân, tàu HQ-605 đến Len Đao lúc 5
giờ sáng ngày 14/3/1988 và cắm cờ Việt Nam trên đảo.<br />
<br />
Ngay sau thời điểm này, ở phía Gạc Ma - Cô Lin, các tàu chiến đấu Trung
Quốc đã bất ngờ nổ súng vào phân đội Công binh Hải quân đang xây dựng
trên đảo Gạc Ma, bắn cháy - chìm 2 tàu vận tải của ta, làm 64 cán bộ
chiến sĩ Hải quân hy sinh, bắt sống 9 người và chiếm đảo Gạc Ma.<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgb7g24a95SDWxO3yDxPnCfmJzbHvKy0p4r-iL9EZ4RSR5ZvdmNnIKzgK8Arfy55Iqez8Ep48fK9kp3qD_naW5eJK_MUSHa4rwW1s6rkduFXoVsd-32wWWI-0KoqGQ46P1ZEi1GEUb6ZvKv/s1600/IMG_0062+%28FILEminimizer%29.JPG" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgb7g24a95SDWxO3yDxPnCfmJzbHvKy0p4r-iL9EZ4RSR5ZvdmNnIKzgK8Arfy55Iqez8Ep48fK9kp3qD_naW5eJK_MUSHa4rwW1s6rkduFXoVsd-32wWWI-0KoqGQ46P1ZEi1GEUb6ZvKv/s400/IMG_0062+%28FILEminimizer%29.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Leo Đao nhìn từ trên đường từ tàu vào</i></td></tr>
</tbody></table>
<br />
Ở hướng đảo Len
Đao, 8 giờ 20 phút ngày 14/3/1988, Hải quân Trung Quốc bắn mãnh liệt vào tàu
HQ-605 của Hải quân Việt Nam khiến tàu bị bốc cháy và chìm lúc 6 giờ ngày
15/3/1988.<br />
<br />
Trước tình hình ngày càng phức tạp, yêu cầu giữ đảo ngày càng khẩn
trương và bí mật, Đại tá Lê Văn Thư Chỉ huy trưởng Vùng 4 trực tiếp chỉ
huy lực lượng xây dựng nhà cho đảo.<br />
<br />
Ngày 9/7/1988, nhà đã làm xong và bàn giao cho cán bộ, chiến sỹ Len Đao bảo vệ đảo...<br />
<br />
<u><b>3/ </b></u>Trước hôm tàu rời Quân cảng Cam Ranh, mình lếch thếch
ra chợ Mỹ Ca mua cả chục kg ớt, chanh tươi, bưởi chua, đóng gói mang
xuống tàu, khiến các chú đi lần đầu nhìn mình như thể nhìn mấy anh em
cửu vạn ngoài chợ Long Biên.<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: right; margin-left: 1em; text-align: right;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVrxbadIkT3qUAQhR6KyC07TYThMnn7LWwEtgjN8_RCdESpA-sE865-v8dyAUGx00p349F6Zcbj12FZ0U6pHzLY4OnlQsM7QNHANtc-7KlPwcK8eCPVwpBxWuPBx3qkmgjJxSnM7QKbSVD/s1600/IMG_0245+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="clear: right; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVrxbadIkT3qUAQhR6KyC07TYThMnn7LWwEtgjN8_RCdESpA-sE865-v8dyAUGx00p349F6Zcbj12FZ0U6pHzLY4OnlQsM7QNHANtc-7KlPwcK8eCPVwpBxWuPBx3qkmgjJxSnM7QKbSVD/s400/IMG_0245+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Một phía của đảo</i></td></tr>
</tbody></table>
<br />
Lại thêm cả chục thùng rượu Vodka Men in dấu đỏ chót "Quà biếu tặng -
Không được bán" của lão Kinh Kha từ Hưng Yên gửi tặng Đoàn Công tác và
nếu có thể thì... nhấm nháy cho đảo chút tý ty (vì ngoài đó, lệnh cấm
bia rượu ban hành từ lâu, được tuyệt đối chấp hành, chỉ được sử dụng
chút chút dịp Lễ Tết gọi là, cho bộ đội đỡ nhớ nhà), được đóng gói kín
mít trong túi bảo quản đen sì, nên đám tò mò "áo hoa quần màu", xoành
xoạch chụp ảnh từ lúc mới đặt chân đến Cam Ranh, càng ngạc nhiên không
hiểu.<br />
<br />
Thế nhưng khi chuẩn bị vào Len Đao, thấy mình xách túi ớt, chanh, bưởi
tươi xuống đảo, các anh chị "áo hoa quần màu" mới à lên, ra vẻ thông
hiểu.<br />
<br />
Mà có là đầu đất mới không hiểu là bộ đội đảo chìm thiếu cái gì, khi
đóng quân ở cái nhà gọi là lâu bền cho oách, chứ thực ra là dạng lô cốt
bê tông, nhô lên ở giữa biển xa kia. <br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdH1pDMQWrlKvMJKPDg3jf4_gyef-Zhi_CCXCK7Zo5nr9C-dOJEmKGtBbIsrF0OmjRDm0RLhx1E14BmLsTpamLA7akHtmFZd5BxYMdfYUjZEaQt5Fise6m2fus58AXkkVlrIyn3y3MeWXW/s1600/IMG_0380+%28FILEminimizer%29.JPG" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdH1pDMQWrlKvMJKPDg3jf4_gyef-Zhi_CCXCK7Zo5nr9C-dOJEmKGtBbIsrF0OmjRDm0RLhx1E14BmLsTpamLA7akHtmFZd5BxYMdfYUjZEaQt5Fise6m2fus58AXkkVlrIyn3y3MeWXW/s400/IMG_0380+%28FILEminimizer%29.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Nấu nướng bằng bếp dầu</i></td></tr>
</tbody></table>
Ở đảo nổi đã cực, ở cái lô cốt xây trên bãi san hô ngập nước này, sự
cùng cực còn tăng lên gấp vạn lần. Thứ duy nhất không phải chở từ đất
liền ra là nắng, gió và không khí.<br />
<br />
Thứ để nuôi sống con người, sau nữa là mấy con cá nhỏ lờ vờ mắc cạn ngay rìa đảo, được nhặt vội vàng khi nước rút chiều hôm.<br />
<br />
Lạch tạch ngồi trên xuồng chuyển tải vào đảo, khối "áo hoa, quần màu"
nghiêng hết mặt xuống biển, nhìn làn nước trong vắt, nhìn rõ đáy và hít
hà chỉ trỏ san hô nhiều màu, ao ước có thể nạy được lên mang về Hà Nội
ngắm chơi.<br />
<br />
Ừ! Đẹp thế đấy, nhưng cái đẹp này không ăn được, không nuôi sống con
người được và hôm nay nó vẫn còn đẹp, là phải đổi bằng máu - tính mạng
của bao lính trẻ...<br />
<br />
Mà đâu chỉ có máu đã đổ xuống, ngay lúc này những chủ đảo Len Đao cũng
đang chắt máu mình vào cuộc sống thiếu thốn, gian truân mà không biết
trước sẽ phải bỏ mạng, lúc nào.<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: right; margin-left: 1em; text-align: right;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTTkf3n_xQSYatFqy05ouS7rAP-tTF60N2uZfA7pOmrxuBU7kHNsD2jUUe2mGHaoq53Z21u28Z113S5eIaHH2ScZJGyH4OQ33xBoFTOW0itLJeXKdcj93Ea2_Zl9abmNnT2mCDGHbex-Ig/s1600/IMG_0333+%28FILEminimizer%29.JPG" style="clear: right; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTTkf3n_xQSYatFqy05ouS7rAP-tTF60N2uZfA7pOmrxuBU7kHNsD2jUUe2mGHaoq53Z21u28Z113S5eIaHH2ScZJGyH4OQ33xBoFTOW0itLJeXKdcj93Ea2_Zl9abmNnT2mCDGHbex-Ig/s400/IMG_0333+%28FILEminimizer%29.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Téc nước ngọt quý giá trên đảo</i></td></tr>
</tbody></table>
<br />
Cậu chiến sĩ người Ninh Thuận, ở Len Đao đã gần 1 năm nay khi thấy mình
lọ mọ mở thùng nước dự trữ, biết ngay loại thổ công thổ địa nên cười
tươi, hở răng trắng lóa: "Mấy hôm trước có mưa, tụi em bịt cả giao thông
hào, lô cốt làm chỗ... trữ nước, nên các anh cứ yên tâm rửa tay!".<br />
<br />
Nói thế chứ, ở ngoài này nước được ví như máu, họa có lơ đãng - vô tình
đến cấp gần Trâu Quỳ, mới rửa mặt - kỳ chân bằng nước ngọt của lính, chỉ
sau có chặng đường ngồi xuồng chuyển tải từ tàu vào đảo, như một số "áo
hoa, quần màu". <br />
<br />
Chui vào bếp với lính, họng cứ khô lại khi thấy đống vỏ đồ hộp cà, măng,
rau, dưa, thịt, cá, hoa quả... được giấu kỹ phía sau chạn bát.<br />
<br />
Thấy mình sờ những vỏ hộp nào được rửa sạch, mài nắp nhẵn nhụi, cậu
chiến sĩ ngượng nghịu: "Để hôm nào mưa, mang ra hứng nước. Nếu không thì
cũng để trồng rau hoặc làm dây báo động!" và thú thật: "Cất đi kẻo các
anh chị nhìn thấy, lại thương lính gian khổ!".<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJHr94zEifUj7TQOKBtrDxnlJt45_eGZFKDxPs2hx6oF8xmJiubHGBmsF3wCYpAMfGBrPrvnE3p4D1auGwsnfNQYCHHRRY-2W6xU6-OVuZr3SQMmuBgT5WQcmz8LVwgLQADhLCfBCSNn7n/s1600/IMG_0390+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJHr94zEifUj7TQOKBtrDxnlJt45_eGZFKDxPs2hx6oF8xmJiubHGBmsF3wCYpAMfGBrPrvnE3p4D1auGwsnfNQYCHHRRY-2W6xU6-OVuZr3SQMmuBgT5WQcmz8LVwgLQADhLCfBCSNn7n/s400/IMG_0390+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Đồ ăn chính, lâu dài, liên tục của lính đảo Len Đao</i></td></tr>
</tbody></table>
Rõ khổ!. Khổ đến cùng cực mà cũng phải giấu, không cho khách biết.<br />
<br />
Mình thì lạ gì: Lính đảo chỉ được tắm 2 ngày 1 lần và phải tắm bằng nước
mặn, xong mới đứng vào chậu, tráng người bằng 1 ca nước ngọt để lấy
nước tráng tưới rau.<br />
<br />
Đặc biệt ngoài đảo chìm, lính ta không có khái niệm... xà phòng tắm, bởi nước có xà phòng tưới vào, rau chết sạch.<br />
<br />
Ở Len Đao, đến đâu cũng thấy rau trồng tận dụng: Treo trên cửa; kề bên ụ pháo; vắt vẻo trên mặt nước; rậm rạp trên sân thượng...<br />
<br />
Rau hình như sống bằng mồ hôi, nước mắt của lính nên thân gầy mà lá cứ
xanh rời rợi, trong cẩn thận bịt bùng cót ép, gỗ thùng đạn, tránh gió
biển chực luồn lách thổi bung.<br />
<br />
Nhiều rau thế, nhưng cũng chả dám ăn. Mỗi ngày, nhà bếp chỉ dám vặt vài
cọng, cẩn thận cho vào nước sôi nấu thành canh lõng bõng toàn nước là
nước, chia nhau từng mẩu lá chín, ăn cho mát ruột, chống táo bón. Thức
ăn còn lại, ngày qua ngày, quay đi quay lại là đồ hộp, đồ đông lạnh
và... đồ khô. <br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrk4MkWgDszWPgWjNOqauY8UzA9t5tsWW5JswqV6Qd3B4xBE0BKqc-4Q5v4Mi1PJxLH9RyPUpq-obSkuh6JAQKyxzgz91JWHxxsK2Y4cohMBlut0XLXNORrxD-46KT0WO-1YaGkCLZiM-b/s1600/IMG_0262+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrk4MkWgDszWPgWjNOqauY8UzA9t5tsWW5JswqV6Qd3B4xBE0BKqc-4Q5v4Mi1PJxLH9RyPUpq-obSkuh6JAQKyxzgz91JWHxxsK2Y4cohMBlut0XLXNORrxD-46KT0WO-1YaGkCLZiM-b/s400/IMG_0262+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="400" /></a></div>
<br />
Len Đao nuôi rất nhiều chó, nhưng đặc biệt không bao giờ thịt chó.<br />
<br />
Anh em bảo: "Chúng sống với mình, gian khổ cùng mình như thể đồng đội
mình, người thân của mình, ăn thịt sao được!" và kể: Chó còn làm nhiệm
vụ canh gác đảo ngày đêm. Nhất là chống biệt kích, người nhái ban đêm
định tập kích đảo ban đêm...<br />
<br />
Rời đảo, mình lấn bấn ở lại chờ chuyến cuối cùng. Mấy anh em đứng nói
chuyện với nhau, bạn đồng hương sống trên đảo đã gần 1 năm mới thú thật:
"Ông cho tôi xin điếu thuốc!".<br />
<br />
"Ơ! Sao lúc nãy mời không hút?". Đồng hương mình ngượng nghịu: "Có các
Thủ trưởng và khách nên không dám. Giờ nói chuyện lâu, biết chất đồng
hương nên mới xin điếu cho anh em cùng hút. Đảo hết thuốc lá từ 2 tháng
nay rồi, thèm lắm!".<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: left; margin-right: 1em; text-align: left;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-IknUNWXrOIZGNneE-nk3pomoJf988AnmgO4586ZNKOc3Pvo_rKkwmsMBEJutKs1X9pTMc80I_nGtkjzjdZgcKbWecmiHy-nJFFH8ES1hQ6-9bkb5ny_tybwaHQdLP2G9zyT6PQXCy4ci/s1600/IMG_1572.jpg" style="clear: left; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="266" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg-IknUNWXrOIZGNneE-nk3pomoJf988AnmgO4586ZNKOc3Pvo_rKkwmsMBEJutKs1X9pTMc80I_nGtkjzjdZgcKbWecmiHy-nJFFH8ES1hQ6-9bkb5ny_tybwaHQdLP2G9zyT6PQXCy4ci/s400/IMG_1572.jpg" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Đồng hương "hoa cải đỏ" với mình, nhà ở Trần Thành Ngọ, học cùng PTTH</i></td></tr>
</tbody></table>
<br />
"Sư bố đồng hương. Đã là dân thành phố Hoa cải đỏ với nhau, lại còn
khách khí?" - Nói bậy thế, nhưng nước mắt cứ rưng rưng: Bộ đội Trường Sa
mình là thế đấy. Gian khổ, thiếu thốn chỉ căng mình chịu đựng, giấu hết
đi dù đó là những chuyện rất bình thường, để người thân - đất liền yên
tâm.<br />
<br />
Quay sang cậu em Vinh Hải, PV Báo Lao động cũng đang thẫn thờ nghe
chuyện. Vinh Hải nhanh nhảu: "Em còn 1 cây thuốc lá, xin được tặng các
anh trên đảo!!".<br />
<br />
Ừ! Cảm ơn Hải rất nhiều, ít nhất là tuy không biết hút thuốc nhưng cũng
chuẩn bị được mấy cây thuốc Thăng Long đặc sệt chất Hà Nội, tặng cho anh
em.<br />
<br />
Xuồng chuyển tải về đến tàu, mình tót lên phòng lục lọi, còn đúng 1
thùng bưởi, hoa quả, chanh... dành cho cả chuyến đi. Gói lại hết và
chuyển xuống cho đảo, cho đồng hương.<br />
<br />
Thế là anh em mình có thuốc lá, có hoa quả tươi và chanh ớt tươi, thêm
mấy chai rượu của lão Kinh Kha biếu tặng gửi lại cho đảo, để ấm lòng cả
người đi kẻ ở.<br />
<br />
Tưởng đã yên tâm, nhưng xuồng cập đảo rồi, mới đập đầu tiếc vì quên
không sẻ nửa lọ muối vừng, cho đồng đội đang nhớ vị bùi vừng lạc đất
liền. Trời ạ!. Cái đầu của mình sao ngu thế!..<br />
<table cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="float: right; margin-left: 1em; text-align: right;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg104coa3FAZ6NxbuDx3O0MUJBOB_3nF9FEscoxdrw04h5buVq90b5qLH5-X6GJSo_jTq2Gk2Mz61tedj3cGnNNrvOXkjtCFjiA9cNvZtkv_slPXxhGrJCHavHsZfXNTnTHfb8cV2RpWH8F/s1600/IMG_0418+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="clear: right; margin-bottom: 1em; margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="300" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg104coa3FAZ6NxbuDx3O0MUJBOB_3nF9FEscoxdrw04h5buVq90b5qLH5-X6GJSo_jTq2Gk2Mz61tedj3cGnNNrvOXkjtCFjiA9cNvZtkv_slPXxhGrJCHavHsZfXNTnTHfb8cV2RpWH8F/s400/IMG_0418+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Vẫy tay mãi, vẫn dùng dằng...</i></td></tr>
</tbody></table>
<br />
<u><b>4/</b></u> Chào tạm biệt Len Đao, tay cứ bỏng lên bởi những bàn
tay lính biển bóp chặt, níu mãi không rời, chợt nhớ đến 1 câu đáng nhớ
nhất, bởi thật nhất trong bài viết giới thiệu dài ngoằng của Cục Chính
trị Hải quân: "Trong hơn 20 năm qua, với lớp lớp cán bộ, chiến sỹ của
đảo luôn đoàn kết, trên dưới một lòng, đồng cam cộng khổ, yêu thương đùm
bọc lẫn nhau, mưu trí, dũng cảm, bình tĩnh, sáng suốt quan sát, xử lý
tình hình, đập tan mọi âm mưu thâm độc của kẻ thù".<br />
<br />
Thương đồng đội, bao nhiêu năm chong mắt giữ đảo trước mưu đồ xâm chiếm của lũ tham lam, ở ngay sát nách.<br />
<br />
Càng thương hơn khi những sự thiếu thốn, từ thứ nhỏ nhất cứ đeo đẳng
những người lính biển mãi, dù với họ vẫn còn rất nhiều, rất nhiều tháng
năm nữa, phải chong mắt giữ Len Đao...<br />
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg6DJUy5DPqJiaWFWhq78QyYRg_2_aXiUXFosPr9naCoVNV61eICuMd3Fj3TYYQYN2RBe13Bez3m66ZiAtR4ak4-HknbFMVpJaTb6qA68q9i2AjoYV-7X0spWhxFlrpz7blRO19-cxzH7Av/s1600/IMG_0227+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg6DJUy5DPqJiaWFWhq78QyYRg_2_aXiUXFosPr9naCoVNV61eICuMd3Fj3TYYQYN2RBe13Bez3m66ZiAtR4ak4-HknbFMVpJaTb6qA68q9i2AjoYV-7X0spWhxFlrpz7blRO19-cxzH7Av/s640/IMG_0227+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Các "cảnh khuyển" ra tận mép nước chào đón Thủ trưởng Đoàn công tác</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiPP2XE_ltMXaMWSrKNgnR8BtLMszlU03XVMI01tBz2cxHqn1T3JtBPJZVR9_aydIEs_dUe_HTE1OzLJ1YWhqXOq_4_cCiibozf1SJxnQR0I_C6eoXBL6kCAfkl_g5UkrkkyxJ5osluskeg/s1600/IMG_0235+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiPP2XE_ltMXaMWSrKNgnR8BtLMszlU03XVMI01tBz2cxHqn1T3JtBPJZVR9_aydIEs_dUe_HTE1OzLJ1YWhqXOq_4_cCiibozf1SJxnQR0I_C6eoXBL6kCAfkl_g5UkrkkyxJ5osluskeg/s640/IMG_0235+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Những người lính canh giữ Len Đao</i></td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjM-ZPyx2oiScfKNWiymHaupvrTbXKrAVFQO8yW1KfBE9xq7_uHDkzxUA4z0-TIz5IVQHJJUGCfwEYeilLYGK3AIMM9Gkd789y3TFxkYtJ4rgm85dG9YvGHNqvIeTSXKaYPge9HDEhYCFK/s1600/IMG_0247+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjM-ZPyx2oiScfKNWiymHaupvrTbXKrAVFQO8yW1KfBE9xq7_uHDkzxUA4z0-TIz5IVQHJJUGCfwEYeilLYGK3AIMM9Gkd789y3TFxkYtJ4rgm85dG9YvGHNqvIeTSXKaYPge9HDEhYCFK/s640/IMG_0247+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Truyền hình vệ tinh phục vụ đời sống tinh thần bộ đội</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOKZd4cSi__u4q-A0bU_0kgN0oniO5XX6VYxw7Z8LC6qpSfNkuUSe3WMEvyiqNHXA8kRea3IcMuxJ6x7mifWQvNCuTt4AOvhsoX8bbdIJfryUwRoK91WqdPes5GoKRlZ8o5PEb_2QZbfyn/s1600/IMG_0250+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOKZd4cSi__u4q-A0bU_0kgN0oniO5XX6VYxw7Z8LC6qpSfNkuUSe3WMEvyiqNHXA8kRea3IcMuxJ6x7mifWQvNCuTt4AOvhsoX8bbdIJfryUwRoK91WqdPes5GoKRlZ8o5PEb_2QZbfyn/s640/IMG_0250+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Vườn ươm rau ven mép nước</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijw-Al4ktIMyodLHXV8aonhoCQq0HqTUEZ__avoLYl19FfU44Pfi-EK5B6eOEXhYCI3g_t9YoRI5EG34SE9Cn_VmYfV0DN_OoV36ids8Npe-uSLLZlWqFrNJEE5UmOM2qI09u_vmETh_RF/s1600/IMG_0255+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijw-Al4ktIMyodLHXV8aonhoCQq0HqTUEZ__avoLYl19FfU44Pfi-EK5B6eOEXhYCI3g_t9YoRI5EG34SE9Cn_VmYfV0DN_OoV36ids8Npe-uSLLZlWqFrNJEE5UmOM2qI09u_vmETh_RF/s640/IMG_0255+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Đồng hồ kỷ niệm của "Chúng tôi là Chiến sĩ"</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1XMM8v4hTWsn9Iv_nFJRjYHSvV3Qc7DS6rsmZZV_HbaRp4kYJXPatuMbX7YxjIWXlSauc6wRHiws62fV8c3N-aDWS6YLJ-hbeoVajP3cuZxeHdxD6Abqmi5kO_p0T46MZhPrB7_lsrpHj/s1600/IMG_0258+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1XMM8v4hTWsn9Iv_nFJRjYHSvV3Qc7DS6rsmZZV_HbaRp4kYJXPatuMbX7YxjIWXlSauc6wRHiws62fV8c3N-aDWS6YLJ-hbeoVajP3cuZxeHdxD6Abqmi5kO_p0T46MZhPrB7_lsrpHj/s640/IMG_0258+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Nơi hóng mát của bộ đội phải có điếu cày chứ (tuy rằng đã hết thuốc cả lá lẫn lào từ 2 tháng nay)</i></td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxgTf79RB1lArvIsl2Ew2_Ml3rJCLeqlqPyFGU8d7PyH8udkb4sEC36b_hIwbcTDy1JvSwkEnsF909HhCdTapx0HX9LgZgESVFmpmB7LzWYT0_9yLUWUQ02UW9opc00LLQlMSg_eTVo7ag/s1600/IMG_0264+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxgTf79RB1lArvIsl2Ew2_Ml3rJCLeqlqPyFGU8d7PyH8udkb4sEC36b_hIwbcTDy1JvSwkEnsF909HhCdTapx0HX9LgZgESVFmpmB7LzWYT0_9yLUWUQ02UW9opc00LLQlMSg_eTVo7ag/s640/IMG_0264+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Treo điện thoại đợi sóng vì tín hiệu ở đây quá yếu</i></td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9BIDL3__Ajh5BrHLuSZNxwNtiDM-xPYbq4alk4PfCW2dn1zKAT1kkCUb9b9vq9alXWcv6vkjbvzxNWtS01rSmjuNTt6q8L9iAindhUlhdDQJZWJdSQOUJwzODiGsQA6cf3T1y5HvWuvjR/s1600/IMG_0284+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9BIDL3__Ajh5BrHLuSZNxwNtiDM-xPYbq4alk4PfCW2dn1zKAT1kkCUb9b9vq9alXWcv6vkjbvzxNWtS01rSmjuNTt6q8L9iAindhUlhdDQJZWJdSQOUJwzODiGsQA6cf3T1y5HvWuvjR/s640/IMG_0284+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Tuần tra - canh gác</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEibiFkqLLI92v4EGQel3Jcsuhv00expjJHEOSnIOmZpvMlgCOPG3q0HmrpmVxaikOdUjN4c6YOlYzLWCsGID5mQ0kJgwLPFczvC14qInwoXHgmcBk_0zFwlHZMnsZs3DMLulvkv5wvJ_ju2/s1600/IMG_0324+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEibiFkqLLI92v4EGQel3Jcsuhv00expjJHEOSnIOmZpvMlgCOPG3q0HmrpmVxaikOdUjN4c6YOlYzLWCsGID5mQ0kJgwLPFczvC14qInwoXHgmcBk_0zFwlHZMnsZs3DMLulvkv5wvJ_ju2/s640/IMG_0324+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>"Sĩ quan chỉ huy" điểm danh tụi đang đứng nghiêm trên... nắp bể</i></td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwqRWZCV-uo84226N6bEeAiKA9Y6nttXpSMd8ZyqiZN18FrI_m4GBwFodCywD3V6feXlR3-y4KsXdRrlbAdaNArtI-hmdrWK7auwvoSa44wbh6qKvgN4v_r-dXSVZLwE7jIi7nKkru2BGw/s1600/IMG_0338+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwqRWZCV-uo84226N6bEeAiKA9Y6nttXpSMd8ZyqiZN18FrI_m4GBwFodCywD3V6feXlR3-y4KsXdRrlbAdaNArtI-hmdrWK7auwvoSa44wbh6qKvgN4v_r-dXSVZLwE7jIi7nKkru2BGw/s640/IMG_0338+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Bếp nấu của cả đảo</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhSzfWGWM9VQdpPGqORKf7yL7ngeM3N8wK4xrq7TC0BnSu7KRxuwLKrDdTYZSk3Q_pcbgxttX_NdVVh3KUKV2hzZtNGFxeSObkbIV4j7CacucjF4cX7RSi9WKWMzt3HYqwLUsafxnY03cIH/s1600/IMG_0348+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhSzfWGWM9VQdpPGqORKf7yL7ngeM3N8wK4xrq7TC0BnSu7KRxuwLKrDdTYZSk3Q_pcbgxttX_NdVVh3KUKV2hzZtNGFxeSObkbIV4j7CacucjF4cX7RSi9WKWMzt3HYqwLUsafxnY03cIH/s640/IMG_0348+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Vườn rau</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqYvER7dYXg4fLtLz-CthtMBFrmlP4JwIysqI6cmLduiXd71tyJ8zg0JhoAFDv9JiYDCZTRW1npA0okuS_5vZ1CA6kZtCzI8744yn1wAj0hengGfB6lM6zn5eE2DUvKKokSYglFGq_NmSE/s1600/IMG_0355+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqYvER7dYXg4fLtLz-CthtMBFrmlP4JwIysqI6cmLduiXd71tyJ8zg0JhoAFDv9JiYDCZTRW1npA0okuS_5vZ1CA6kZtCzI8744yn1wAj0hengGfB6lM6zn5eE2DUvKKokSYglFGq_NmSE/s640/IMG_0355+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Giả vờ hái rau để chụp hình thôi nhé!..</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgPBDxa2-HceoBi2UjsCZkdow6AvTQw971l9nsr-0xnYDPsdqVSNK4sdZ504ZCkGpuVoUe_DkGjFDgycRv14bOd945EcgBndrld6hkq0OxcB_M_twhExXSXCCR0gsWbb9Jctbn7F9ZHcGZ0/s1600/IMG_0366+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgPBDxa2-HceoBi2UjsCZkdow6AvTQw971l9nsr-0xnYDPsdqVSNK4sdZ504ZCkGpuVoUe_DkGjFDgycRv14bOd945EcgBndrld6hkq0OxcB_M_twhExXSXCCR0gsWbb9Jctbn7F9ZHcGZ0/s640/IMG_0366+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Lại 1 vườn rau nè!..</i></td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjRxAm-h-HuNw4Z4_0INMGGBvygyRaMnT5DQE4WeCh_yzTV_splePfJ7m-sIJXHPZrgNvUdNBrkjEzkD3vrLyulg_B6z7AWicvPoWZKjKBzUV4QVQ8y01wLuSrdeMjsWBaAqdoY2H9CzNuB/s1600/IMG_0374+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjRxAm-h-HuNw4Z4_0INMGGBvygyRaMnT5DQE4WeCh_yzTV_splePfJ7m-sIJXHPZrgNvUdNBrkjEzkD3vrLyulg_B6z7AWicvPoWZKjKBzUV4QVQ8y01wLuSrdeMjsWBaAqdoY2H9CzNuB/s640/IMG_0374+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Bãi san hô có 1 khúc cây khô trôi dạt ở đâu đến</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgD0Sn3alD8C3yQwO1wgcejSeFhyphenhyphen1F0CzhxPU1bAKUJ4hR7VeeCNF-9kZIdF-2iu6_JuGXp1sACpgCuIDOWwqq-aKOqc7aXI-oPMXmJtQnpI6FDXnfCWjTK-HJprYc3Tynmq2hi8aaWb-hS/s1600/IMG_0376+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgD0Sn3alD8C3yQwO1wgcejSeFhyphenhyphen1F0CzhxPU1bAKUJ4hR7VeeCNF-9kZIdF-2iu6_JuGXp1sACpgCuIDOWwqq-aKOqc7aXI-oPMXmJtQnpI6FDXnfCWjTK-HJprYc3Tynmq2hi8aaWb-hS/s640/IMG_0376+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Vườn rau xanh và bể nước ngọt - Tài sản quý giá của toàn đảo...</i></td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLcDtSyCWpphNajUpShhPWUkIXLxcP8gZ9k6JufGNkfjQfUZhOnWzCsdG75aLoXp33Tm0pwxA70fgXmrKVplKXPeBAHz27PSEnXUKKrNWu3et-cowhaZ-Z_NUbf418_YHHCdIuOq1jjaNj/s1600/IMG_0386+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLcDtSyCWpphNajUpShhPWUkIXLxcP8gZ9k6JufGNkfjQfUZhOnWzCsdG75aLoXp33Tm0pwxA70fgXmrKVplKXPeBAHz27PSEnXUKKrNWu3et-cowhaZ-Z_NUbf418_YHHCdIuOq1jjaNj/s640/IMG_0386+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Thức ăn - thực phẩm, đồ khô dự trữ của đảo</i> </td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgotIsATDxdHDw1oPLB76HYBsvcf44NmSy82xcetjTM6yjU0X87kxfU8BGVoxsfYPIYsDQ19TU0jLYKa3uabzbVaJAEWsEhSaJMsND_wugxd1eO-KqYr5B6dX0rB_r2mj3d7H741yn2Go3W/s1600/IMG_0388+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgotIsATDxdHDw1oPLB76HYBsvcf44NmSy82xcetjTM6yjU0X87kxfU8BGVoxsfYPIYsDQ19TU0jLYKa3uabzbVaJAEWsEhSaJMsND_wugxd1eO-KqYr5B6dX0rB_r2mj3d7H741yn2Go3W/s640/IMG_0388+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Chạn bếp dành để giữ đỗ xanh làm giá đỗ thôi nhé</i></td></tr>
</tbody></table>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjBCKDd6gnLAT-ZedcCozq8_Sifoe04K__gGU9ZWocLwHDVSgPHYvUz3n700v1AEoqAAwP1vv4T7pC4ucbxINzVdzRH0_Ua0NvrfSTiFNWZ9PI-7zTbBpObA7WFKrnCnt_Sl27zUJVx2BDg/s1600/IMG_0390+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjBCKDd6gnLAT-ZedcCozq8_Sifoe04K__gGU9ZWocLwHDVSgPHYvUz3n700v1AEoqAAwP1vv4T7pC4ucbxINzVdzRH0_Ua0NvrfSTiFNWZ9PI-7zTbBpObA7WFKrnCnt_Sl27zUJVx2BDg/s640/IMG_0390+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><i>Đồ hộp, đồ hộp và đồ hộp...</i></td></tr>
</tbody></table>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3UajktBncKa3gib4dfD14TPsBLchXeAdzLqlX4ZEN0SyCWGbFqI9BTBcALNBV9AAs4cuC_bDVhaydSttu595SI_3jbLIMrmS4ObEe0we9SQRL-81bAYu3YhZxL_0rMNz1enE8kGbcB4eZ/s1600/IMG_0403+%2528FILEminimizer%2529.JPG" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg3UajktBncKa3gib4dfD14TPsBLchXeAdzLqlX4ZEN0SyCWGbFqI9BTBcALNBV9AAs4cuC_bDVhaydSttu595SI_3jbLIMrmS4ObEe0we9SQRL-81bAYu3YhZxL_0rMNz1enE8kGbcB4eZ/s640/IMG_0403+%2528FILEminimizer%2529.JPG" width="640" /></a>Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-66671925394223047532013-01-19T10:24:00.002+07:002013-01-19T10:24:13.156+07:00Lullaby to R. <a name='more'></a><iframe allowfullscreen="allowfullscreen" frameborder="0" height="315" src="http://www.youtube.com/embed/5T2cpJp5ZEY" width="420"></iframe><br />
<br />
<div style="text-align: center;">
<style>
<!--
/* Style Definitions */
p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal
{mso-style-parent:"";
margin:0cm;
margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-fareast-font-family:"Times New Roman";
mso-bidi-font-family:"Times New Roman";}
@page Section1
{size:612.0pt 792.0pt;
margin:72.0pt 90.0pt 72.0pt 90.0pt;
mso-header-margin:36.0pt;
mso-footer-margin:36.0pt;
mso-paper-source:0;}
div.Section1
{page:Section1;}
-->
</style>
<i><span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 12.0pt; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US;">"We cannot sail with you, be
there to guide you<br />
Or pilot your boat through the black of the night<br />
But no ocean can keep you, no darkness can hide you<br />
Away from our love and its undying light"</span></i></div>
<br />
<br />
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 12.0pt; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US;">Dear my little R. </span><br />
<br />
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 12.0pt; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US;">We will light up a candle and wait for your coming home ! </span><br />
<br />
<br />
<br />
<span style="font-family: "Times New Roman"; font-size: 12.0pt; mso-ansi-language: EN-US; mso-bidi-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-fareast-language: EN-US;">Jan 2013 </span>
Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-88468296948846401972013-01-02T16:11:00.001+07:002013-01-02T16:11:12.375+07:00Nói gì vào ngày đầu năm mới? ---------------<br />
<br />
Định than ngắn thở dài cho cái sự đời chán ngấy của mình suốt mấy tuần lễ qua, xong nghĩ lại thấy không hợp với không khí đầu năm, một không khí đáng ra phải tươi mơn mởn, thơm man mát, dễ chịu, ôm ấp ta vào một bầu trời năm mới. Thế là thôi, đành cất cái sự than van sang một entry khác vậy.<br />
<br />
<br />
Định viết tổng kết năm qua làm gì, định hướng mục tiêu năm nay ra sao, cơ nhưng cuối năm vừa rồi, lần đầu tiên sau sáu năm, mình không ngồi lại để tự chiêm nghiệm, đặt kế hoạch cho 2013. Thật là kì cục. Thời gian thì thừa thãi, nhưng cái tâm không ổn để mà ngẫm nghĩ hay viết lách gì cả.<br />
<br />
<br />
Định nấu mấy món ngon rồi khoe công thức, khoe ảnh ọt, chụp choẹt đủ kiểu; định kể chuyện cho R nghe về năm mới tưng bừng, vui vẻ như thế nào; định mặc váy áo đẹp lang thang phố xá ngắm pháo hoa; định âu yếm thì thầm vào tai nhau những lời mật ngọt hiếm khi nói, ... Thế rồi mọi thứ cứ lửng lửng lơ lơ, trời đất mịt mù, mọi thứ cứ trật đường ray đi về đâu không biết.<br />
<br />
<br />
Đã đọc và nghe ở đâu đó, cuộc sống có cười với bạn hay không, trước hết bạn cứ phải nham nhở nở nụ cười đãi bôi với cuộc sống cái đã. Thái độ của bạn quyết định cuộc sống vui hay buồn, hạnh phúc hay khổ đau. À ha, đã tự lẩm nhẩm câu thần chú này suốt rồi, mà sao không tiến bộ được gì hết ta ???? <br />
<br />
<br />
Định chỉ nhập đề một vài dòng ngắn, và sẽ trang hoàng entry đầu tiên với màu sắc xinh tươi, tràn ngập niềm hứng khởi của một năm mới, thế mà đã đi lan man đến phương nào không biết. Thôi thì ngày đầu năm mới đã xem một bộ phim English Vinglish cũng thật ý nghĩa và dễ thương, hi vọng đến một ngày nào đó mình có "đổi thay" thành một ladoo-born-cook thì mình sẽ có những quyết định khác với trong phim.<br />
<br />
<br />
Yêu và thương rất nhiều, cuộc sống ẩm ương hấp hơi èo uột ủ ê à!<br />
<br />
<br />
Chào 2013, chào những trang giấy mới.<br />
<br />
Cmeo<br />
2 Jan 2013 Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-15820746362512084052012-11-16T10:35:00.001+07:002012-11-16T11:11:15.403+07:00Có những khoảng thời gian mang tên lạc lối <div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_209" style="background-color: transparent; color: black; font-size: 16px; font-style: normal;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgZLkG8NZvIAiFVXXzdCJRPK_wVkJF3a1KOYopmO69znU9tdW-9YCT8HD___PWP9DwZLRPBDbBD9A3yzCi2DSf2lPydAz5rTdQ9I1ZzrBTqTusfGSjKdDHgoqOpaR6G-dVB8dsDKqP0New/s1600/171935995_f002887e62.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="213" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgZLkG8NZvIAiFVXXzdCJRPK_wVkJF3a1KOYopmO69znU9tdW-9YCT8HD___PWP9DwZLRPBDbBD9A3yzCi2DSf2lPydAz5rTdQ9I1ZzrBTqTusfGSjKdDHgoqOpaR6G-dVB8dsDKqP0New/s320/171935995_f002887e62.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<span style="font-size: small;"><br /></span>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><span id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_197">Giữa ánh nhìn một câu hỏi còn buông </span></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_220" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><span id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_197">Em trách ai không hờ hững, </span></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_227" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><span id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_197">thả rơi </span></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_233" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><span id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_197">Hoài níu kéo những giọt tình hối hả </span></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_255" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><span id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_197">Rồi đêm đến ta không kịp chạm mắt </span></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_261" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><span id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_197">Ngỡ bỏ quên một câu hỏi còn vương. </span></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_271" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><br /></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_276" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><br /></span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_284" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">Em lạc ai khi mùa đông vừa đến </span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_288" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">Gió lạc mùa hốt hoảng trốn vòng quanh </span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_327" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">Đường trăm lối, </span></div>
<div id="yiv1705957632yui_3_7_2_18_1352707360558_357" style="background-color: transparent; color: black; font-style: normal;">
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">nghìn nẻo, </span></div>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">em chạy trốn</span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">Nép vào nhau </span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">một đám lá
ngủ quên.</span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;"><br />Ngày mai nhé, </span>
<br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">hay một ngày nào đấy </span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">dấu một vệt son </span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif; font-size: large;">đem cất dành tặng ai. </span><br />
<span style="font-size: large;"><br /><br /><span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">Nov 2012 </span></span>
<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjef2P37GeVsA7EwEI-mIzcHqQj0AUjiqZoXD4aNe0zMTf_KtH4CguN6T_Bdgi98p8tHjVJJCJZ77VWCRrpp4XLIWIYkIQ563feTC09clHFoIUAo9jd25O4p8biuLrQv2_342KYi0-tGMU/s1600/Lost-Android-Phone.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="118" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjef2P37GeVsA7EwEI-mIzcHqQj0AUjiqZoXD4aNe0zMTf_KtH4CguN6T_Bdgi98p8tHjVJJCJZ77VWCRrpp4XLIWIYkIQ563feTC09clHFoIUAo9jd25O4p8biuLrQv2_342KYi0-tGMU/s320/Lost-Android-Phone.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">Sometimes I even feel lost in my lost thoughts... It sucks. </span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">Sự cô độc trong nỗi cô đơn, cơ bản là tồi tệ hơn so với nỗi cô đơn rất rất nhiều lần... </span><br />
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">Cmeo </span>Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-12850409904895028472012-10-01T16:05:00.003+07:002012-10-01T16:05:43.844+07:00Linh tinh tháng Mười ----------------<br />
<br />
<br />
<div style="text-align: justify;">
Đến một lúc nào đó, thời gian trôi không thèm hỏi ý kiến ta. Hắn thích đua thì hắn đi Airbus, hắn mà lười thì cứ lướt thướt đi bộ với dép lê đứt quai. Tổ sư! </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mấy tháng rồi cứ sống trong lo sợ, vừa tinh thần, vừa áp lực công việc, lại vừa có những điều kỳ diệu của Thượng đế. Mọi thứ lúc tưởng đã trong lòng bàn tay, xòe ra một ngày năm lần thì vẫn đếm đúng, đủ từng đấy, ấy thế mà có phải vậy đâu. Cũng phải lâu lắm rồi từ thời ...thất tình thuở ngày xưa, đến giờ mới biết lại được cảm giác ăn không ngon ngủ không yên, ám ảnh chập chờn mộng mị suốt ngày. Đã thế lão thời gian lại còn bị đứt quai dép, lão cứ vừa đi vừa buộc dép, báo tội mình dài hết cổ vì mong chờ. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mà thôi, may mắn là lão cũng đã kịp sắm đôi Nike mới, và chắc đang lên đời con tay ga, nên chạy cũng nhanh nhanh hơn hẳn. Vèo cái mà Trung thu rồi, còn dương lịch thì đã kịp xé lịch đến tháng Mười, chỉ một vài tháng nữa thôi là lại xoay chong chóng với Tết Dương lịch, Tết Âm lịch, ... Chưa chi nhắc tới đã thèm mùi bánh chưng lúc đương trong nồi mỗi mùa giáp Tết... Lại chạnh lòng bởi các anh, các chị chung tay gói bánh năm nào nay đã mỗi người một bộn bề, chỉ còn lại các bác, các cô, với bà ngoại là hì hụi đong đong gói gói cho các cháu.. Muôn đời có bao giờ sông chảy ngược, phải không em? </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Vẫn nghĩ (tửơng tượng) mình vẫn đang quanh quẩn mốc 22, vừa bước chân vào cuộc đời này, mọi thứ còn tinh khôi tươi đẹp lắm, người với người sống với nhau chỉ bằng tình yêu và tình yêu. Ấy vậy mà mặc dù đã tự tự kỷ ám thị mình 22, mỗi buổi sáng thức dậy, vẫn biết ngay mình đang 22+ x. Thật chẳng ra thể thống gì. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Mà sao đã 22+x rồi, đã thấm thía nhiều thứ rồi, đã học và hiểu bài kỹ lắm rồi, nhiều lúc vẫn không áp dụng được vào thực tế xám xịt này, để rồi vẫn thi thoảng đâu đó, có cảm giác mình vừa thi rớt. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
R ơi R à, R ngoan ngoan nhé, tuần sau gặp R nghen :) </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Oct 2012 </div>
<div style="text-align: justify;">
Cmeo </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<br />Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-8575650118298472632.post-18058393921557277252012-08-31T16:56:00.001+07:002012-08-31T16:56:31.169+07:00Rym vềSau bao ngày đợi mong, em Rym đã về nhà, mong em ngoan ngoãn và bình an trọn vẹn quãng đường nghen :*<br />
<br />
<br />
<br />
31 Aug 2012<br />
Cmeo Cmeohttp://www.blogger.com/profile/12292276613280686252noreply@blogger.com0