2010/12/03

Tớ không đi học đâu

(trích dẫn blog anh Goldmund)

Tớ không đi học đâu.  Bởi vì tớ buồn ngủ lắm ấy. Tớ lạnh nữa. Mà ở trường chẳng ai thích tớ cả.

Tớ không đi học đâu. Bởi vì ở trường có hai đứa kia. Chúng to hơn tớ. Chúng khỏe hơn tớ. Khi tớ đi ngang, chúng thò tay ra chắn đường. Tớ sợ.

Tớ sợ. Tớ không đi học đâu. Ở trường, thời gian như ngưng lại. Mọi thứ bị bỏ lại bên ngoài. Bên ngoài cổng trường.

Ví dụ như căn phòng của tớ ở nhà. Cả mẹ, bố, đồ chơi của tớ và những con chim trên ban công. Khi ở trường và nghĩ về họ, tớ muốn khóc. Tớ ngó ra ngoài cửa sổ. Trên trời có những áng mây.

Tớ không đi học đâu.  Vì tớ chả thích gì ở đó.

Hôm nọ tớ vẽ một cái cây. Cô giáo nói, “Đúng là một cái cây, giỏi lắm.” Tớ vẽ thêm một cây khác. Cây này cũng chẳng có lá.

Rồi một đứa trong đám trẻ kia lại gần và giễu tớ.

Tớ chẳng đi học đâu. Buổi tối lúc tớ đi ngủ và nghĩ về chuyện hôm sau đi học, tớ thấy kinh khủng lắm ấy. Tớ bảo, “Con không đi học đâu.” Người ta nói, “Sao con lại nói thế?  Ai cũng đi học mà.”

Ai cũng đi? Vậy cứ để cho ai đi. Tớ ở nhà thì đã sao? Hôm qua tớ đi học rồi, đúng không? Nếu ngày mai tớ không đi học thì sao, cả ngày kia nữa?

Phải chi tớ được ở nhà, trong giường của tớ. Hay trong phòng tớ. Phải chi tớ ở đâu cũng được, nhưng đừng phải ở cái trường đó.

Tớ không đi học đâu, tớ ốm rồi. Ấy không thấy sao?  Ngay lúc ai đó nhắc tới trường là tớ muốn ốm, tớ bị đau bụng. Thậm chí tớ còn không uống được cả sữa kia.

Tớ không uống sữa đâu. Tớ sẽ không ăn gì cả, và tớ cũng không đi học. Tớ chán lắm. Chẳng ai thích tớ cả. Có hai đứa kia. Chúng thò tay ra chắn đường tớ.

Tớ đến chỗ cô giáo. Cô giáo nói, “Sao trò đi theo cô?”.  Tớ kể ấy nghe chuyện này nhưng ấy phải hứa đừng nổi đóa.  Lúc nào tớ cũng bám theo cô giáo, và lúc nào cô giáo cũng nói, “Đừng đi theo cô.”

Tớ sẽ không đi học, không bao giờ nữa. Tại sao á? Tại vì tớ chỉ không muốn đi học, vậy thôi.

Vào giờ nghỉ tớ cũng chẳng muốn ra ngoài. Chỉ khi mọi người quên tớ đi, thì đó mới là giờ nghỉ. Rồi mọi thứ lộn xộn cả lên, mọi người cắm đầu cắm cổ chạy.

Cô giáo nhìn xéo tớ, và phải nói ngay trông cô ấy chẳng lấy gì làm tốt lắm. Tớ không muốn đi học.  Chỉ có mỗi một đứa thích tớ thôi, cậu ấy là đứa duy nhất nhìn tớ dịu dàng. Đừng nói với ai nhé, nhưng tớ cũng chẳng thích cậu ấy.

Tớ chỉ ngồi xuống và ở yên đó. Tớ thấy cô đơn làm sao. Nước mắt tớ lăn trên má. Tớ chẳng thích trường tẹo nào.

Tớ bảo rồi, tớ ứ thích đi học. Rồi trời sáng và người ta mang tớ đến trường.  Tớ thậm chí không cười nổi, tớ nhìn thẳng trước mặt, tớ muốn òa khóc. Tớ leo lên đồi, ba lô trên lưng to như ba lô bộ đội, tớ nhìn xuống đôi chân nhỏ xiú của tớ trong khi leo lên đồi. Mọi thứ mới nặng nề làm sao: ba lô trên lưng, sữa nóng trong bụng. Tớ muốn òa khóc.

Tớ đi vào trường. Cái cổng sắt đen khép lại sau lưng. Tớ bật khóc, “Mẹ ơi, xem này, mẹ bỏ rơi con trong này.”

Rồi tớ vào lớp ngồi phịch xuống. Tớ muốn biến thành đám mây bồng bềnh ngoài kia.

Tẩy, tập vở, và bút: Cho gà xơi tất!

[Dịch từ bài I'm not going to school của Orhan Pamuk]
 
 
Đọc thật thấy thích thú và đáng yêu quá đi thôi. Orhan viết giọng trẻ con hệt giọng trẻ con, Bác Goldmund thì dịch quá xuất sắc khiến mình cứ có cảm giác của cái hôm đầu tiên đi học ấy, nó lạ lẫm, nó hẫng hụt nó chơi vơi thấy sợ... 
 
Để hôm nào ngâm cứu viết thử cái "Em ứ muốn đi làm nữa đâu" ^^ 

2010/11/24

You & I

So I finally found the song. It's "You & I" and Michael Buble performed it just softly and heart-killingly.

It's the song that I want to be the theme for our Christmas nite this year after a nice dinner with 'sauna chicken' or 'drunken beef' made-by-me, after watching maybe 'The Holiday' or ' Loev Actually' and snuggling on sofa. We shall dance quietly and closely till the world around seems to disappear.

It's how I loev on a Christmas Eve.

2010/11/23

Đẹp

Đã là cái đẹp thì ai cũng thích nhìn, ngắm, sờ (nếu có thể), và tận hưởng (nếu được phép). Ấy là chưa kể, nếu đẹp quá không khéo lại dẫn đến việc tranh giành đánh nhau để một mình độc chiếm cái đẹp.

Cái đẹp, ở đây đang là danh từ chung.

Thế nên nếu cái đẹp mà còn do chính tay mình tạo ra, thì một nghìn phần trăm là cái cảm giác lâng lâng phê phê muốn tận hưởng ngay tức thì nó vọt bay thẳng lên trời. Như ngọn suối nguồn vừa được khơi thông, thác ào đổ bọt tung trắng xóa; như núi lửa Indonesia sắp phun trào; như cơn khát cháy cổ được tưới mát bằng ly đá chanh; như một ngày dài hì hụi lụi cụi dưới bếp được ngắm chồng ăn chóp chép chọp chẹp đòi xin thêm bát nữa vì thèm quá ...

Đấy, nó là cái cảm giác đấy đấy khi ngồi typing cái post này trên my purely fresh blogspot <3

Thật là thích thú cơ.


May quá, cuối cùng thì cũng tìm được chỗ để viết linh tinh cho những ngày đầu óc hơi lan man ngoài lan can hay những ngày trời hơi man man buồn.


Nov 2010.

Illustration: Cmeo, Hội An 10/2010






New chapter

So here I am. Back to the world of strangers and anonymous. Back to the piece of me.

A bit changes. I might be fine. Or might not.


Anyway, there is only one way to test the theory, isn't it. Let give it a try!


Cheese,
Cmeo 

2010/07/15

Em viết cho em

At least I still have some place where i am on my own and can write whatever i want, can say bs! to whoever i need to say. Great ! At least!

Thôi thì cuộc sống là thế, mặc cho bạn mơ này ước nọ đến cuối ngày, bạn vẫn phải thế này thế kia cả thôi. Bạn chẳng sống 1 mình. Bạn chẳng làm việc 1 mình. Còn xung quanh trăm người đang nhìn bạn, dõi theo bạn, yêu thương bạn, làm phiền bạn. Như kiểu bạn thích trời nắng nhạt nhạt để tung tăng mặc váy đi dạo phố, thì chao ôi, trời âm u chuyển mưa, ở nhà nhé em. Như kiểu bạn thích hôm nay đi ăn hủ tiếu ở quán trên đường Nguyễn Thượng Hiền, bạn lượn qua lần 1, bạn vòng lại lần 2, ơ kìa, quán nghỉ. Nghỉ chẳng gì vì lý do gì, tại sao? Thế thôi, nghỉ ăn nhé em.

Nói dông nói dài chẳng qua nói dại. Thôi thì cuộc sống là thế. Nó không chiều mình thì mình chiều nó thôi, âu ai chẳng phải thế. Chỉ rằng đôi lúc bạn mệt mỏi quá, bạn mong ngóng ông Bụt hiện ra hỏi "Tại sao con khóc" rồi cứ thế tự nhiên mọi chuyện sẽ lại đâu vào đấy, và bạn sẽ nhoẻn cười, mắt khô cong. Chỉ rằng nhiều lúc tự mắng bản thân bảo sao 23 tuổi rồi mà cứ thế này, vẫn mong đợi từ cuộc sống nhiều quá, có quá mộng mơ không em? Chỉ rằng ngó qua ngó lại, bạn thấy mình cứ đơn độc lủi thủi quá. Dù Anh ở bên, dù gia đình ở bên.

Mong đây sẽ chỉ là trạng thái tâm lý bất ổn thường gặp của những người con gái sắp lấy chồng nghen!



July 2010

2010/04/02

Damn it, i missed March

Gosssshhhhhh, see how stupid and absent-minded I am !!!!!!!!! Been composing this entry, then totally forgot it, quit Firefox and got home. All the written now gone. Gossshhh.

"

Entry này Th s viết bng tiếng Vit, không mt chút lai căng. Th cn phi viết, trước khi tt c là cuc chy nước rút, là nhng khong thi gian và không gian hoàn toàn mi, mt ca s mi, nơi Th không chc mình có th mi sáng sm m chào nng nh, ri cun chăn ôm lappie ri viết; hay đêm đêm qun cht mình trong vòng tay ai đó, mt ngước nhìn trăng tròn xoe và lm bm đc thơ cho người ta nghe .. Mt ca s hoàn toàn mi. Tht s là như thế. Nên Th phi viết tht nhanh, viết trước khi ý nghĩ bt kp Th, trước khi đin thoi li rung lên bi cuc gi, bi tin nhn. Viết trong vô-thc-mt-cách-có-ý-thc.

Và thế đy, thế là nhng quyết đnh đã đi đến dt khoát. Phi thế thôi, ch c dùng dng mãi, Th chc chn mi chuyn s hoàn toàn theo cách khác. Cc kỳ khác. Khác nhiu đến ni chính bn thân Th cũng ch dám l m tưởng tượng ra nó, ch chưa dám v ra mt cách quá c th. Ch biết là nếu theo cách hoàn toàn khác đó, câu chuyn s thc s là mt thm ha. Th dám chc là như thế. Và Th có lý do đ nói như thế, vì ngay lúc này đây mi chuyn đã và đang được lên kế hoch, sp đt mt cách chn chu, sau khi cái quyết đnh đy đi đến dt khoát.

.. Còn đâu mt Th c trước mi sinh nht li ngi li thi lôi giy lôi bút ra viết tng riêng mình mt vài trang giy. Có còn không mt Th s đi, s cm, s hng lên ri đm mình trong nhng con ch ... Th s đến phát rét. Mt ni s không dám th th cùng ai.. Th s mình s không còn đ cm xúc, hoc t hơn ...không được phép ln thn b mc cm xúc rơi cùng nhng mép vc như ngày hôm qua...

Thế nên Th phi vi vàng lên, hi h lên, trước khi tt c s tr thành mt cái ngoái nhìn đy tiếc nui ...

"

- Cmeo 03 2010 -

1 năm có l t ngày cui cùng post mt vài dòng ngn ..