2012/03/29

Rạn

-----------

Rạn nhiều quá là vỡ lúc nào không biết.



Mar 2012 

2012/03/27

Hội sách 2012 - Đọc sách - Ngủ sách

-----------------------

Lâu quá rồi chẳng viết được gì cả. Lâu quá rồi chẳng thèm viết gì cả. Lâu quá rồi chẳng chịu viết gì cả. Cứ kiểu này, sau này có chịu/muốn cũng chẳng viết được đâu, biết chưa em?

Thôi, nhân dịp Hội sách lần VII, lại vừa đọc xong "Les jour de fermis" của Bernard Werber, cộng thêm việc đang đọc dở dang "Câu chuyện của chúng ta bắt đầu" và "Một mảnh trò đời", xen kẽ ngó ngang ngó dọc cuốn "The winner stands alone", thử ngồi viết loăng quăng một tí nào. 

1. Hội sách lần VII: do mình đi vào ngày cuối cùng của HS, lại giữa cái trưa nắng hầm hập, chân thì đau do không quen giày, hay tại những lý-do-ngoài-luồng khác, tôi thấy HS lần VII quả là sự ... sỉ nhục đối với SÁCH. Dùng chữ sỉ nhục có vẻ hơi đao to búa lớn, mà cũng k sát ý cho lắm, cơ nhưng thật sự là không hài lòng một tí nào với cách tổ chức cũng như văn hóa đi hội sách của người dân mình. 
Tên chương trình là HỘI SÁCH, chứ không phải là HỘI CHỢ SÁCH. Ấy vậy mà cảm giác đi vào công viên LVT cứ như đang đi hội chợ hàng tiêu dùng chất lượng cao: người đông như quân Nguyên nhưng xem sách thì ít, mà lục-lọi-vất-lung-tung-vô-tổ-chức-bới-móc quầy sách giảm 30-50-70% thì nhiều. Đây là Hội sách cơ mà, không thể trật tự, bớt chen lấn, có ý thức trong việc TÌM SÁCH được hay sao? Hay mọi người nghĩ đây là cái chợ, để mua được"con sách", "mớ truyện" vừa rẻ vừa tươi (i.e. mới phát hành)?
Thấp thoáng trong dòng người nườm nượp ấy, có đôi ba người nước ngoài, dăm cụ già còn lại toàn trẻ trẻ cả. Tự thấy xấu hổ với các cụ bởi tình-yêu-sách ngày nay nó không còn tinh tế, văn hóa như những ngày xưa, khi một cuốn sách được chuyền tay nhau trong sự nâng niu, trân trọng; khi đọc sách còn không dám mở to để sách trông cứ mãi như mới; khi các bác xích lô, chị thợ may cũng có cuốn sách giắt đâu đó để đọc cho đỡ buồn; khi sách là những người bạn ôm ấp hàng đêm trước khi ngủ. Tự thấy xấu hổ khi người nước ngoài có cơ hội nhìn thấy người Việt Nam xấu xí quá thể, xấu xí trong cả những việc đáng lẽ không được phép xấu xí.

Đành rằng, qua những Hội Sách như thế này, cũng phần nào cải thiện được tình trạng văn hóa đọc èo uột ngày nay, nhưng về chất, còn phải thay đổi và cải tiến nhiều hơn nữa. Và tự thân các bạn trẻ, hơn ai khác, phải biết tự xấu hổ khi có ai đó hỏi, dạo này đang đọc gì đấy, mà lại đi trả lời, à em bận làm luận án quá, việc nhiều quá, chả kịp đọc gì cả, à mà tối nay chị có đi cafe với bọn X không?

2. Les jour des fermis: đã viết review ngăn ngắn bên Goodreads, nhưng quả đây là cuốn sách thú vị, có viết thêm tí nữa cũng không đáng trách tí nào cả. Câu chuyện bắt đầu từ những vụ án giết người không để lại bất kì dấu vết gì, đến một cô nhà báo trẻ tuổi xinh đẹp viết bài moi móc sự thật về một chàng thám tử trẻ tuổi đang là tài năng của Paris đến một nhóm 17 người bị kẹt dưới lòng đất, đang sống sót nhờ loài kiến. Song song những câu chuyện vốn hết sức bình thường của loài người như thế, nổi bật hơn hết là cuộc thập tự chinh vĩ đại của loài kiến thế hệ kiến chúa Cho-pou-li-ni (không biết viết đúng chính tả không nữa :P) với những Ngón Tay (aka loài người). Một câu chuyện vừa hoang tưởng, vừa thật hết sức khi chính loài kiến bé nhỏ lại đang sở hữu những trí tuệ mà con người phải thèm thuồng chỉ đơn giản vì con người đang sống quá hững hờ với xung quanh.

Ban đầu đọc thấy giới thiệu rằng cuốn sách này đã được đưa vào chương trình giảng dạy của bên Pháp, từ môn tâm lý học, đến động vật học, thậm chí cả môn toán học. Ơ hay, ngộ chưa kìa. Thật ra đọc hết cuốn, mình chỉ thấy 2 chỗ (nhưng chính xác thì chỉ 1 chỗ nên đưa vào khi giảng dạy toán, để tạo không khí hứng khởi hơn, mới lạ hơn; còn chỗ còn lại thì thấy đưa vào chương trình vừa học vừa chơi của các em tiểu học thì hợp lý hơn) là khá dính dáng đến tính logic và toán học.

Có quá nhiều facts về thế giới động vật học mà Bernard nhắn gửi trong Les jour des fermis, đọc chẳng biết cái nào ông í đùa, cái nào ông í thật. Chả lẽ cứ vừa đọc vừa google :D. Mình chọn giải pháp: TIN HẾT.

3.  Các cuốn đang đọc: đang đọc song song một vài cuốn, có thể kể tên như Một mảnh trò đời (The fraction of the whole), The winner stands alone (có bản dịch tiếng Việt rồi mà ngại mua, giờ thì ngại đọc tiếng Anh, :D phải làm sao giờ?), Câu chuyện của chúng ta bắt đầu (Our story begins), rồi thì thi thoảng còn đá đưa cả Khi tựa gối khi cúi đầu. Tóm lại là chẳng khoa học mà cũng chẳng tôn trọng tác giả tác phẩm gì cả. Hì hì.


Cái sự viết lách thật chẳng ra làm sao. Hai ngày viết dừng 4 lần. Hứng thì lúc on lúc off, khi làm việc thì hứng dào dạt, lúc rảnh rỗi lôi ra viết thì lại bí tị tì ti.

Thôi không thèm viết nữa.


Mar 2012
Cmeo