2012/04/19

Xe ôm Sài Gòn

Đọc bài của anh Phú, chợt nhớ những mẩu chuyện nhỏ về xe ôm Sài Gòn rất dễ thương, rất tình cảm:

1. Xe ôm bến tàu cánh ngầm: nhìn mình thế nào mà chú hỏi luôn "con học lớp mấy" - "dạ con học lớp 12" - "vậy là năm nay thi đại học đó" - "ráng học mà đậu nha con, giờ không đại học là không làm gì được đâu" "chú hay chở mấy đứa đi thi đại học lắm, mà chở đứa nào là đứa đó đậu à, hay chưa" "mấy mùa rồi, chú hay chở tình nguyện đó, bọn nó đậu quay lại tìm chú nhiều lắm" "sau này con thi đại học thì gọi chú chở cho heng, hên lắm đó"

Dễ thương quá, đến chú xe ôm cũng làm tình nguyện. Ngẫm chuyện các chị chưn dài nhà mình đi làm từ thiện hay tình nguyện, phấn đánh dày một mặt, ưỡn ẹo chụp hình khóc lóc tùm lum. Chịu hông nổi!

2. Chú xe ôm ở góc Nguyễn Huệ - Mạc Thị Bưởi: một lần trời nắng quá, cần đi từ NH sang chợ BT, gọi taxi thì ngại, thôi gọi chú xe ôm, nói nhỏ là "chú ơi, con đi có chút xíu à, chú chở con qua, chú nói nhiêu thì con trả nhiêu" - "ờ lên đi nhỏ, đi đâu cũng đi mà". Dọc đường chú - "tụi Tây giờ đi qua VN nhiều quá heng, tui là tui chở tụi nó nhiều lắm" - "zậy mỗi lần chú lấy tiền sao? Việt hay đô?, mắc hông" - "hí hí tui cứ lấy đô chớ, lấy Việt chi, cứ cuốc ngắn ngắn là 5-10 usd, nhiều thì 15-20 usd" - "trời, dã man vậy chú, chú làm vậy người ta ghét VN không tới nữa đâu, khỏi có khách lái luôn đó" - "trời, không thằng này có thằng kia, bọn nó giàu mà, 5-10 usd nhằm nhò gì, mấy đứa con nít xóm tui khổ lắm, coi  như tiền mấy thằng Tây nuôi tụi nhỏ Việt Nam nhà mình. Ai biểu tụi nó giàu, có tiền đi du lịch VN"

Ha ha, chết mất, kiểu này du lịch Việt Nam thảo nào cứ bị rớt hạng khi so với các nước ĐNA xung quanh. Nhưng cái tình của chú thì đâu phải là chuyện khó hiểu, phải không? Người VN cứ lá lành đùm lá rách hết đi, rồi dân VN sẽ không "chém" "chặt" khách nước ngoài để tự nuôi nhau nữa đâu.

3. Ông xích lô: cấp 2 đi học thêm, nhà chưa khá giả mấy nên ít khi đi xe ôm, chủ yếu là xích lô hết. Cũng lạ, hồi đó cứ tan học là tót lên ông xích lô quen, k cần trả tiền trước, cuối tháng mẹ trả tiền một thể. Ông cháu cũng hay hỏi han nhau chuyện học hành thế nào. Có lần mẹ hỏi ông "Ông già rồi, mỗi tối đợi cháu nó gần 9h mới về, về đến nhà cháu rồi về nhà ông cũng gần 10h, thế có vất vả ông lắm không?", ông bảo "Tôi thương cháu nó học vất vả, giờ đấy tìm xe về ở khu nó học cũng chẳng có, lại nguy hiểm, để ông đón cho cũng được"

Sau này về lại trường cũ, tìm ông không được. Ông ơi, con lớn lắm rồi, đi làm rồi, mua được cả xe mà đi rồi, nhưng vẫn nhớ mãi thuở ngồi xe xích lô của ông, trời mưa, ông giăng bạt bít kín, xong còn hỏi "có ướt không con".




Sài gòn đáng yêu hơn HN là vậy đấy.


April 2012
Maldives-to-go-soon,
Cmeo

No comments: