Em trách ai không hờ hững,
thả rơi
Hoài níu kéo những giọt tình hối hả
Rồi đêm đến ta không kịp chạm mắt
Ngỡ bỏ quên một câu hỏi còn vương.
Em lạc ai khi mùa đông vừa đến
Gió lạc mùa hốt hoảng trốn vòng quanh
Đường trăm lối,
nghìn nẻo,
em chạy trốnNép vào nhau
một đám lá ngủ quên.
Ngày mai nhé,
hay một ngày nào đấy
dấu một vệt son
đem cất dành tặng ai.
Nov 2012
Sometimes I even feel lost in my lost thoughts... It sucks.
Sự cô độc trong nỗi cô đơn, cơ bản là tồi tệ hơn so với nỗi cô đơn rất rất nhiều lần...
Cmeo
No comments:
Post a Comment